[alert color=”599E42″ icon=”fa-gittip” title=””] BÀI VIẾT SỬ DỤNG GAME ĐƯỢC MAXIMUM GAMES HỖ TRỢ[/alert][alert color=”26BDF0″ icon=”fa-gamepad” title=””] GAME ĐƯỢC CHƠI TRÊN HỆ PC[/alert][dropcap style=”style1″]N[/dropcap]ăm 2007, chúng ta được chứng kiến một Call of Duty 4: Modern Warfare đặt nền móng cho game bắn súng, một Bioshock với cốt truyện hại não đến cực cùng, một Crysis “đè chết” mọi giới hạn đồ họa đương thời, một Halo 3 định nghĩa lại từ “bom tấn”… Và năm ấy làng game cũng chào đón một sản phẩm ra đời trong bóng tối: Death to Spies.[su_spoiler title=”HỖ TRỢ THIẾT BỊ” open=”yes” style=”modern-dark” icon=”chevron-circle”]
- Graphics: N/A
- Mouse: Razer DeathAdder 2013
- Keyboard: Razer DeathStalker Essential 2014
- Headphone: Razer Carcharias for Xbox/PC
[/su_spoiler]
- Sản xuất: Maximum Games
- Phát hành: Maximum Games
- Thể loại: Hành động
- Ngày ra mắt: 12/03/2016
- Hệ máy: PC | PS4 | Xbox One
- Giá tham khảo: 39.99 USD
- OS: Windows® XP SP2 and above
- Processor: 2.0 GHz Intel
- Memory: 2 GB RAM
- Graphics: 512 MB ATI™ Radeon™ HD 2600/NVidia 8600GT
- DirectX: 9.0
- Storage: 6 GB
[su_spoiler title=”MUA GAME Ở ĐÂU?” open=”no” style=”modern-dark” icon=”chevron-circle”]
- Chưa có thông tin[/su_spoiler]
Không phải “bom” tấn hay hiện tượng, Death to Spies lặng thầm với những tiềm năng mang trong mình để rồi hai năm sau Death to Spies: Moment of Truth tiếp nối, tới đây, nhiều người cũng kì vọng thương hiệu này sẽ vươn cao hơn nữa có thể gây khó dễ cho những Metal Gear Solid, Tom Clancy’s Splinter Cell, Hitman… Một năm sau đó, phiên bản thứ ba có tên Death to Spies 3: Ghost of Moscow xuất hiện như một điều tất yếu.
Cũng kể từ đây, Death to Spies 3: Ghost of Moscow sang tay từ Haggard Games, 1C Company tới Maximum Games để rồi phải đổi tên thành Alekhine’s Gun và được đưa lên Indiegogo cùng Kickstarter cho chiến dịch quyên góp vốn. Đến đây, chắc người đọc cũng phần nào biết được gốc gác của Alekhine’s Gun rồi nhỉ? Nhưng hãy giữ những kí ức đẹp năm xưa trong trí nhớ vì kẻ “hậu bối” năm nay chỉ là… một sản phẩm đáng quên.[su_note note_color=”#FCF8E3″][su_service icon=”icon: arrow-circle-down” size=”40″ title=”XEM THÊM” icon_color=”#000000″]
Alekhine’s Gun – Đánh Giá Game
Minecraft: Story Mode – Episode 3: The Last Place You Look – Đánh Giá Game
Blood Alloy: Reborn – Đánh Giá Game
[/su_service][/su_note][su_divider][su_heading style=”flat-blue” size=”35″ margin=”50″]BẠN SẼ GHÉT[/su_heading]
Sản phẩm của sự lười biếng!
Điều gì xuất hiện đầu tiên khi nghĩ về một tựa game hành động lén lút? Độ khó cao? Nhiều cách thức hành động? Sự hồi hộp cao độ? Hay đòi hỏi tính kiên nhẫn? Nếu bạn xem đó là những tiêu chuẩn cần có thì xin chúc mừng! Maximum Games sẽ vỗ vai bạn và nói rằng: bạn đã nhầm to! Vì Alekhine’s Gun là một sản phẩm phủi bay hết những món “đặc sản” trong các tựa game lén lút bằng… sự lười biếng đến cực cùng.
Đầu tiên, Maximum Games phá tan tành mọi thứ bằng những tên lính ngây thơ đến khờ dại và chỉ có duy nhất một nhiệm vụ đó là: “làm kiểng”. Thấy xác chết, chúng bu lại xem xét nhưng rồi bỏ đi với dáng vẻ bình thản, không báo động, không gia tăng quân số, thấy người chơi đang chạy lanh quanh trong bộ áo lính, chúng làm ngơ xem như đó là chuyện thường ngày, thấy kẻ lạ mặt chạy vào khu vực cấm, chúng chạy theo rồi lát sau đi ra ngoài mặc cho nơi đó là của một nhân vật cấp cao cần được bảo vệ… Rất, rất nhiều những tình huống như vậy buộc người chơi phải đặt câu hỏi, thế những tên lính này xuống Trái Đất vì mục đích gì?
Cũng vì A.I quá tệ hại mà những tính năng Alekhine’s Gun “mượn” từ dòng game Hitman như thay đổi y phục, hệ thống “bản năng”, giấu xác trở nên kệch cỡm đến khó tả! Nói nào ngay, bạn cũng phải cần cải trang thường xuyên và cũng có những cấp bậc nhất định cho từng bộ quần áo, nhưng với những gã A.I “khờ khạo” thì cần gì phải cực nhọc tìm nhiều cách để cải trang? Chỉ cần một bộ thường phục đủ để không bị phát hiện là tung hoành ngang dọc rồi.
Còn “bản năng” thì chỉ có đúng một nhiệm vụ: phát hiện nhân vật của màn và chấm hết! Đừng mong bất cứ công dụng hữu hiệu nào khác từ hệ thống này. Riêng giấu xác thì xác định chẳng cần![su_quote]Alekhine’s Gun là một sản phẩm phủi bay hết những món “đặc sản” trong các tựa game lén lút bằng… sự lười biếng đến cực cùng[/su_quote]Tiếp theo, đáng lẽ với một tựa game lén lút, Maximum Games phải đặt ra tôn chỉ rằng màn chơi cần được “trao chuốt” lấy sự tự do, đa dạng làm nền. Nhưng có lẽ hãng đã bỏ ngoài suy nghĩ khi thiết kế rồi “quẳng hết” lính lác cùng người chơi vào đó mà chẳng cần xem có hợp lí hay không. Kết quả là chữ “tệ” đến như một điều tất yếu, gần như mọi nhiệm vụ chỉ có duy nhất một cách giải quyết, họa hoằng lắm mới được một lối đi tắt hay một phương thức khác để hạ mục tiêu. Vậy thì còn gì là một tựa game lén lút nữa?
Sự “lười biếng” trong Alekhine’s Gun còn thể hiện rõ nét ở nền tảng đồ họa tiến “nửa bước”. So với Death to Spies: Moment of Truth, Alekhine’s Gun chỉ hơn đúng ở độ phân giải HD và góc cạnh nhân vật được bo tròn, còn lại gần như được giữ nguyên. Lính lác thì chỉ sử dụng duy nhất một mô hình và nhìn đến… phát chán, môi trường thì khỏi nói, Maximum Games lạm dụng một cách quá đáng cụm phím Ctrl + V để “dán” một hằng sa số vật thể vào trong môi trường, cuối cùng ta có những khu vực giống hệt nhau, đến cả cái kệ cũng có cùng… một trái táo, hai quả chuối và hai chiếc áo xuất hiện suốt từ màn này đến màn khác.
Maximum Games cũng chẳng “siêng năng” trong khâu nâng cấp chuyển động nhân vật để rồi những pha ám sát, “món ăn chính” của thể loại hành động lén lút, trở thành những trò hề không hơn. Kĩ thuật như Sam Fisher ư? Lầm to! Dứt khoát như 47 ư? Tưởng bở! Mạnh mẽ như cha con nhà “Rắn” ư? Nằm mơ đi! Động tác siết cổ bằng tay từ phía sau của anh chàng Alekhine… lãng mạng và nhẹ nhàng dễ làm người khác hiểu lầm với hình ảnh bạn trai đang ôm cổ… người yêu vậy!
Alekhine’s Gun có rất nhiều vũ khí khác nhau từ súng lục, súng trường… Nhưng chỉ có hai khẩu súng là có thể sử dụng được, một là giảm thanh và một là súng gây mê nhưng đều phải mở khóa ở những màn sau, thế thì phải làm thế nào trong các nhiệm vụ trước? Để hạ mục tiêu một cách im lặng, có vài lựa chọn sau đây: tay, thuốc ngủ, dao và dây siết cổ. Ngoài trừ thuốc ngủ để cướp đồ mà không phải hạ sát, ba cái còn lại đều cho kết quả như nhau, nhưng dao thì lại có thể ném thế là đa phần các tình huống trong game thường ép người chơi… trở thành “Tiểu Lý Phi Đao”. May mắn thay, khi có được khẩu giảm thanh, tình hình có vẻ “sáng sủa” hơn một chút.
Dường như thấy bức tranh chưa đủ u tối, Maximum Games vung tay quét thêm vài nét đậm màu đen nữa bằng những lỗ hổng kĩ thuật. Alekhine’s Gun rất dễ bị “văng” nếu người chơi tải lại màn vài lần, dù đây là tác vụ cực kì bình thường với một tựa game hành động lén lút. Chưa hết, Maximum Games cũng chẳng thèm thêm vào tính năng lưu tự động mà bắt game thủ phải “tự xử” bằng tay, thậm chí, chơi hết màn cũng chẳng lưu nốt. Liệu có mất nhiều thời gian đến mức để hãng phải bỏ qua tính năng này không?[su_divider]
Sản phẩm của sự lừa dối!
Nếu vào trang chủ của Alekhine’s Gun, bạn sẽ thấy được dòng chữ: tựa game bắn súng hay nhất về chiến tranh lạnh từ Maximum Games. Và vì lời giới thiệu đó mà đến với Alekhine’s Gun thì khi chạm tay vào rồi, rất nhiều game thủ sẽ đập vỡ bàn phím rồi chỉ vào màn hình mà la lớn: “dối trá!”. Dựa vào đâu mà hãng phát triển lại tự tin đến thế khi mà gần như tất cả các khía cạnh đều chạm đáy chất lượng?
Trước tiên, lối chơi chủ đạo là hành động lén lút vấp phải sự ngờ nghệch của A.I cùng lối thiết kế tuyến tính lười biếng nên ta có thể bỏ qua đầu tiên. Lối chơi phụ là hành động bắn súng lại chìm đắm trong thô kệch, với cử động “chân thực” ngang ngửa siêu phẩm Tom Clancy’s Splinter Cell: Chaos Theory của 15 năm về trước và hệ thống nhắm bắn “cứng” như khúc củi! Chưa kể A.I một lần nữa đóng vai những kẻ phá bĩnh với độ hung hãn dư thừa mà chất xám thiếu hụt, nếu đạn dược được cung cấp đủ nhiều có lẽ Alekhine’s Gun sẽ còn tệ hơn nữa.
Vậy dựa vào kịch bản sao? Công bằng mà nói, Alekhine’s Gun thật sự không tệ ở mảng này với những đoạn chuyển cảnh theo phong tranh vẽ vừa u ám vừa sống động và những tình tiết bất ngờ đậm chất tiểu thuyết. Song nếu đã kinh qua vài bộ trinh thám, những bất ngờ của Alekhine’s Gun nhanh chóng nhạt phai vì chẳng có gì quá đặc sắc…Những nhân vật có trong Alekhine’s Gun không ít song lại mất sự “cô đọng” cần thiết trong tính cách. Một số câu nói được thốt ra với dáng vẻ “ngầu” tạo ra những điểm nhấn hiếm hoi, nhưng ngoài Alekhine ra, bạn bè, đồng đội của anh chỉ ấn tượng ở cách nói chuyện chứ không phải qua hành động dù cấp bậc và vai vế ngang nhau.
Các mục tiêu mà Alekhine phải tiêu diệt cũng vậy, họ xuất hiện như là những con tốt thí cho ván cờ đã an bài mà phần thua thuộc về đội ngũ phát triển. Ngoại trừ một bản tiểu sử dài được nêu ra từ đầu màn, không ai tạo được chiều sâu, để rồi cảm xúc sau mỗi lần xuống tay là con số 0 tròn trĩnh.
Có lẽ Maximum Games đã quá tự tin với Alekhine’s Gun, thay vì “nổ” trước, hãy lao động chăm chỉ để đem đến đầy đủ cả chất lẫn lượng. Và “vốn liếng” hạn hẹp thu về từ các chiến dịch quyên góp không phải là cái cớ để bào chữa cho một sản phẩm của sự lừa dối.[su_quote]khi chạm tay vào rồi, rất nhiều game thủ sẽ đập vỡ bàn phím rồi chỉ vào màn hình mà la lớn: “dối trá”[/su_quote][su_divider][su_heading style=”flat-blue” size=”35″ margin=”50″]BẠN SẼ THÍCH[/su_heading]
Một vài “tia nắng” còn sót lại!
Alekhine’s Gun có thể cuốn hút người chơi bằng những đoạn truyền tải cốt truyện theo phong cách tranh vẽ, mà thông qua đó, cái u ám trong từng nét vẽ sẽ giữ chân game thủ được lâu hơn một chút.
Dù đồ họa không còn gì có thể khen, nhưng âm thanh lại cuốn hút với những nốt nhạc vừa phải, sâu lắng!
Và trên hết, bạn sẽ thích Alekhine’s Gun bởi vì… cái tên của tựa game này. Có thể, Alekhine’s Gun đã từng là Death to Spies 3: Ghost of Moscow trong công đoạn phát triển, nhưng cũng vì được gán cho một cái tên khác mà những ký ức đẹp về loạt sản phẩm đầy tiềm năng năm ấy phần nào không bị mất đi.
[su_quote][/su_quote]
Alekhine’s Gun có thể cuốn hút người chơi bằng những đoạn truyền tải cốt truyện theo phong cách tranh vẽ