Skip to content

Dead Rising 4 – Đánh Giá Game

Dead Rising 4

Dead Rising 4Capcom có lẽ là một trong số ít những nhà làm game đến từ Nhật Bản gây dựng được nhiều tiếng tăm qua các sản phẩm mang đậm chất… phương Tây của họ.

Không phải ngẫu nhiên mà Resident Evil, Devil May Cry Dead Rising sở hữu một cộng đồng người hâm mộ lớn mạnh đến như vậy, bởi dù cho là một người không thích game Nhật cho lắm, người viết buộc phải công nhật rằng cái sự tinh tế của người Nhật đã tạo nên một chất riêng cho cả ba dòng game này.

Thành công của Resident Evil vẫn kéo dài đến thời điểm hiện tại, nhưng Dead Rising thì lại không may mắn như vậy.

Dead Rising 3 là một tựa game mang tính giải trí cao độ nhưng lại bỏ đi những yếu tố định hình nên hai phiên bản đầu tiên khiến chúng không chỉ đơn thuần là game “mô phỏng tàn sát zombie”, và Dead Rising 4 không những cứu vớt những gì còn sót lại trên danh nghĩa cái tên, mà những gì mà trò chơi đã thể hiện giống như một cái tát thẳng mặt vào những người hâm mộ của dòng game này.

BẠN SẼ GHÉT

Dead Rising 4

CASE 7: “SAINT-ROW-HÓA” DEAD RISING

Đầu tiên, chúng ta có thể nói đôi chút về Frank West được không? Keiji Inafune và đội ngũ phát triển của Dead Rising muốn Frank là một nhân vật “tầm thường” về vẻ ngoài với tính cách hơi “tưng tửng”, đôi khi lạc quan và hóm hỉnh trong một bối cảnh mà ai cũng khùng điên dị hợm.

Frank West trong Dead Rising 4… người viết không chắc đây có phải là Frank West hay không, bởi trông hắn giống như một phiên bản Micheal de Santa chỉ muốn bất kỳ ai xung quanh xa lánh mình với tính cách khó ưa của mình, cố gắng trở nên “xì tin” bên cạnh lớp trẻ với những câu nói ngớ ngẩn như “too cool for school”.

Đây là cách mà Capcom Vancouver làm cho Frank West trở nên già dặn hơn sao?

Nếu như bạn không hài lòng với Frank West trong Dead Rising 4 thì người viết còn có một tin… tệ hơn. Trò chơi chỉ có duy nhất một kết thúc, và dĩ nhiên là game không có nổi một nhân vật phụ đáng nhớ nào, đặc biệt là Vick – cô bé học trò của Frank cố tình hành động thiếu logic để thúc đẩy câu chuyện của game.

Dead Rising 4

Có một định kiến về Dead Rising mà đại đa số người chơi phổ thông đều lầm tưởng, đó là dòng game này chưa bao giờ và không bao giờ được thiết kế để người chơi “thảm sát” zombie cho sướng tay.

Cuộc hành trình nguyên gốc của Frank West và Chuck Greene trong hai phiên bản đầu tiên “sặc mùi” yếu tố sống còn khi mà người chơi không phải lúc nào cũng thủ sẵn những món vũ khí với độ tất sát cao, mà buộc phải tận dụng lấy những gì sẵn có trong môi trường để phòng vệ hay hỗ trợ mình.

Cũng bởi vì đặc thù đó thế nên Dead Rising được thiết kế là một dòng game sở hữu độ tương tác phải nói là cực cao, với số lượng tiểu tiết nhỏ nhặt mà thậm chí các tựa game thế giới mở hiện đại cũng không thể nào so kè nổi.

Frank và Chuck gần như có thể cầm lấy hoặc nâng bất kỳ vật thể nào trong môi trường (dĩ nhiên là chúng không quá nặng hoặc không “dính” chặt xuống nền nhà là được) để bảo vệ mình, từ một cái chảo rán, một chiếc ghế gỗ, TV, chậu cây cảnh hay thậm chí là cả thức ăn… cũng có thể đều được dùng để khiến zombie không thể tiếp cận mình, khiến cho người chơi cảm thấy như mình không phải là siêu nhân (nhưng cũng không quá “mảnh mai”) và đang tìm cách “sống sót” thực sự.

Dead Rising 4, tiếc thay, sở hữu độ tương tác cực kỳ thảm hại. Không khó để nhận ra những chiếc bàn và ghế chỉ dùng để làm cảnh, những cửa tiệm đầy vật dụng thú vị treo trên tường nhưng bạn không thể lấy chúng.

người viết không chắc đây có phải là Frank West hay không, bởi trông hắn giống như một phiên bản Micheal de Santa chỉ muốn bất kỳ ai xung quanh xa lánh mình với tính cách khó ưa

Dead Rising 4 định hình rất rõ những thứ gì có thể gây sát thương và chỉ cho phép bạn cầm chúng trên tay mình. Thậm chí, game còn không cho phép bạn tự do sử dụng đồ vật theo ý muốn vì phân tách rạch ròi vật phẩm bằng bốn dạng: vũ khí cận chiến, súng ống, vật thể dùng để ném và trang bị hồi máu.

Đúng, bạn không thể lấy ổ bánh mì hay chiếc hamburger để ném zombie, bạn không thể ném cây rìu trên tay của mình đi, bạn không thể lấy bình xăng đập vỡ đầu zombie thay vì ném nó đi.

Thậm chí, trang bị hồi máu giờ đây chỉ đơn thuần được tính theo từng “slot”, Dead Rising 4 hoàn toàn không cho phép bạn trộn đồ uống để tạo hiệu ứng đặc biệt như trước đây.

Vũ khí kết hợp (combo weapon) là một trong những điểm đặc sắc của Dead Rising từ phiên bản thứ hai trở đi và người viết không thể nào tưởng tượng nổi cái mớ bòng bong ngớ ngẩn xuất hiện trong Dead Rising 4.

Trong Dead Rising 2, các loại vũ khí này khi được sử dụng để diệt zombie sẽ mang lại rất nhiều điểm PP, hữu dụng khi đánh trùm nhưng cũng rất nhanh hỏng, và đặc điểm chính của chúng đó là sự… thực dụng.

Bạn thấy đấy, khi kết hợp một hộp đinh và cây gậy bóng chày, thì sản phẩm của chúng ta là gì? Chiếc gậy có gắn… đinh ở phần đầu của nó. Muốn tạo nên một cái chân cẳng vịt với lưỡi cưa ở đầu? Kết hợp cái chân với chiếc cưa máy. Muốn tạo nên một cây đàn mà “quật” ở hướng nào là phát điện hướng đó? Ghép nó với một chiếc âm li, đơn giản thế thôi.

Vũ khí kết hợp trong Dead Rising 2 nực cười và dĩ nhiên là chúng không hề thực tế tý nào, nhưng chúng thiết thực, hữu dụng và khiến cho người viết có cảm giác như nó đúng là những vật dụng mà một người khéo tay có thể tạo ra được khi dán chúng với nhau bằng băng dính.

Trong Dead Rising 4? Vũ khí đặc biệt quá quan trọng và đóng vai trò quá lớn trong việc tàn sát zombie, át luôn cả khái niệm “tử thủ bằng bất kỳ thứ gì bạn có” của hai phần đầu.

Bạn là “sát zombie hàng loạt” sở hữu sức mạnh vô biên của tử thần và chẳng có cái quái gì có thể chạm vào bạn. Vũ khí kết hợp quá dễ để có thể chế tạo bởi bạn không cần phải sở hữu chính xác hai vật dụng của bản chế tác, mà chỉ cần đúng dạng của vật dụng đó là được.

Lấy ví dụ cây kiếm băng (Ice Sword) có thể được chế tạo bằng dung dịch hydro nitrogen và một vũ khí sắc nhọn, thế là game mang lại logic cực kỳ hợp lý khi kết hợp dung dịch này với… một con dao bé xíu có thể tạo nên một “cây kiếm” đóng băng vạn quân xung quanh người cầm nó trên tay chỉ bằng một phát chém!?

Và đó vẫn chưa hết: một cây búa chém ở đâu phát nổ ở đó, một cây búa tạ vương vãi chất độc, một cây rìu điện có khả năng… phát điện xung quanh Frank giống như Thor, một cây nỏ có khả năng bắn… pháo hoa chỉ là vài ví dụ điển hình trong kho vũ khí đặc biệt đầy ít ỏi và ngu ngốc của Dead Rising 4.

Chúng quá mạnh, mạnh một cách phi lý và khiến cho trò chơi dễ dãi đến mức tẻ ngắt. Chưa kể, tốn công dò tìm vật phẩm làm quái gì khi mà bạn có thể mua nó từ NPC ở nhà an toàn?


THỬ THÁCH VÔ HÌNH

Không cần phải bàn đến sự “mất dạng” của chiếc đồng hồ đếm ngược thì Dead Rising 4 cũng sở hữu quá đủ yếu tố khiến cho trò chơi không khác nào một nhà banh dành cho trẻ em chơi, với cái sự thiếu thử thách một cách khốn cùng.

Vũ khí kết hợp quá dễ để chế tạo, thức ăn và súng ống nhan nhản ở khắp mọi nơi (ngay trong khu thương xá Willamette có một doanh trại cơ mà), và dĩ nhiên kẻ thù cũng chẳng đáng để người chơi bận tâm đến. Thay thế cho các Psychopath kỳ này là Maniac, đơn giản chỉ là những kẻ địch có thanh máu sử dụng vũ khí kết hợp, không có đòn thế đặc biệt nào và rất dễ bị hạ chỉ với vài viên đạn hay vài nhát chém.

Một bối cảnh được thiết kế chi tiết với những NPC phụ cho phép bạn dắt họ theo rồi quay về nơi trú ẩn, những con trùm Psychopath đầy thử thách, vị trí của các hộp Zombrex buộc người chơi phải nhớ lấy và mang về cho Katie qua mỗi lần chơi, tất cả đều “dẹp sang một bên” cho một thế giới nhàm chán, thiếu chỉn chu trong Dead Rising 4.

Các NPC bị bao quây bởi zombie giờ đây sẽ tự động “hô biến” khi người chơi giải cứu họ (mà người viết chẳng rõ là họ biến mất luôn hay quay về một nơi trú ẩn nào đó), các hoạt động ngẫu nhiên như phá thiết bị của tổ chức Obscuris hay cứu người bị Obscuris bắt cứ lặp đi, lặp lại mặc cho bạn đã thực hiện hoạt động đó ngay đúng ở vị trí đó chỉ vài phút trước.

Thậm chí, Dead Rising 4 còn chẳng mang lại cảm giác tự do của game thế giới mở. Không cần bàn đến cái độ tương tác đáng vất vào sọt rác, thương xá Willamette khiến cho người viết có cảm tưởng như nó là một dãy hành lang dài với hai tầng hơn là một khu vực sở hữu nhiều địa điểm nhỏ và lối đi kết nối với nhau.

Dẫu cho zombie trong các phiên bản trước đây di chuyển một cách chậm rãi và từ tốn, thế nhưng một khi bị vây hãm là người chơi có thể nhận thấy rằng mình đang gặp nguy hiểm khi không sở hữu vũ khí mạnh mẽ trong tay mình.

Zombie trong Dead Rising 4 di chuyển rất nhanh, nhưng đáng tiếc, chúng có nhanh đến mấy thì cũng chả khiến cái gã không-phải-là-Frank-West phải thận trọng hơn chút nào.

Và cuối cùng, chiếc đồng hồ đếm ngược là cơ chế nhận được nhiều phản hồi trái chiều nhất trong toàn bộ dòng game Dead Rising. Những người không thích nó đều cho rằng nó giới hạn sự tự do của trò chơi và ép buộc người chơi phải thực hiện mạch truyện chính, không được “quậy phá” thỏa thích. Đó là một lời phàn nàn hợp lý, nhưng hoàn toàn cắt bỏ nó cũng khiến cho Dead Rising 4 đánh mất bản sắc của chính mình.

Dead RisingDead Rising 2 được thiết kế để người chơi chơi nhiều lần, bắt đầu lại từ đầu nhiều lần, thực hiện các công đoạn khác nhau nhiều lần, và chiếc đồng hồ đếm ngược là nhân tố quan trọng trong việc hình thành lối thiết kế đó. Nếu như bạn không kịp thực hiện một phần trong nhiệm vụ chính kịp thời, thì giờ đây bạn đã quen với bố cục của thế giới trong game và vị trí của các đồ vật mình cần, bạn chỉ cần thử lại, chỉ khác là nhanh hơn ở những lần sau.

Không phải ngẫu nhiên mà hai phiên bản Dead Rising đầu giữ lại mọi nâng cấp của Chuck và Frank trong toàn bộ các lần chơi. Chiếc đồng hồ tạo nên động lực cho bạn thực hiện tuyến nhiệm vụ chính, buộc bạn phải đặt kế hoạch và chuẩn bị trước khi lao vào bất kỳ khu vực hiểm nguy nào, và tạo nên những kết thúc khác nhau dựa vào quãng đường mà bạn đã vượt qua trong thời gian đó.

Tất cả lối thiết kế này đều đổ vỡ toàn bộ nếu không có chiếc đồng hồ đếm ngược đó.

Dead Rising 4

Đó là lý do vì sao mà Dead Rising 4 trở nên tẻ nhạt trong thời gian quá ngắn. Không có sự thử thách, giá trị chơi lại là số không tròn trĩnh, chỉ đơn thuần là một cuộc vui tàn sát zombie mà người chơi không cần dùng đến bộ não của mình.

Dead Rising từ một dòng game phiền toái nhưng gây nghiện bởi lối thiết kế kỳ quặc của mình, giờ đây đã trở nên ngu xuẩn một cách khốn cùng khi loại bỏ hết tất cả những gì khiến cho cái tên này trở nên đặc sắc.

Đây là cách mà Dead Rising 4 “quay trở về với gốc rễ” (theo lời nhà phát triển Capcom Vancouver) sao?

Đối với người viết, thử thách khó nhằn nhất trong Dead Rising 4 có lẽ là cố chơi hết trò chơi để viết bài đánh giá này.

Không cần phải bàn đến sự “mất dạng” của chiếc đồng hồ đếm ngược thì Dead Rising 4 cũng sở hữu quá đủ yếu tố khiến cho trò chơi không khác nào một nhà banh dành cho trẻ em chơi với cái sự thiếu thử thách một cách khốn cùng

4.0

Dead Rising đã biến thành cái quái quỷ gì thế này? Khoảnh khắc khi Dead Rising 4 khép lại cũng là lúc mà người viết cảm thấy buồn bã trong lòng khi trò chơi mà mình cực đỗi hâm mộ - Dead Rising 2 ra mắt 7 năm về trước đã "biến tướng" tới mức không thể nhận ra nổi.

Đây không phải là Dead Rising, nếu bỏ cái tên đó ra thì đây vẫn chỉ là một trò chơi hành động phiêu lưu tầm thường với "zero" điểm nổi bật, thiết kế tệ hại và thiếu chỉn chu quá thể.

Nếu như Capcom không mang Frank West về với những nhà thiết kế game Nhật Bản rồi "tái sinh" nó như họ đã làm với Resident Evil 7, thì người viết thà để mặc cho loạt game này chết yểu còn hơn là để nó vào tay những gã người Canada không thể tiếp thu nổi bản chất thực sự của Dead Rising là gì.

Thông tin

  • Dead Rising 4
  • Nhà phát triển
    Capcom Vancouver
  • Nhà phát hành
    Capcom
  • Thể loại
    Hành động
  • Ngày ra mắt
    14/03/2017
  • Nền tảng
    Windows, Xbox One

Cấu hình tối thiểu

  • Hệ điều hành
    Windows 10 64-bit
  • CPU
    Intel i7-3770 or AMD FX 8350
  • RAM
    8GB
  • GPU
    NVIDIA GeForce GTX 970 (4 GB) / AMD Radeon R9 290 (4 GB)
  • Lưu trữ
    50GB
  • Thiết bị
    N/A

Cấu hình thử nghiệm

  • Hệ điều hành
    Windows 10 64-bit
  • CPU
    Intel Core i3 4170 3.7Ghz
  • RAM
    8GB
  • GPU
    Sapphire AMD Radeon R7 260X 2GB OC Edition
  • Lưu trữ
    1TB
  • Thiết bị
    N/A
Game được hỗ trợ bởi Capcom. Chơi trên PC.

Tác giả

Abydon Belegarssøn

“Happiness can be found even in the darkest of times, if one only remembers to turn on the light.” - Albus Percival Wulfric Brian Dumbledore. ᚠᚢᚦᚨᚱᚲᚷᚹᚺᚾᛁᛃᛇᛈᛉᛊᛏᛒᛖᛗᛚᛜᛞᛟ