SCHiM – Một trong những hiện tượng thú vị nhất của thị trường game hiện đại ngày nay là tần suất xuất hiện của những dự án với kinh phí và nhân lực cực thấp, nhưng độ chỉn chu và thú vị cực cao, với những ý tưởng hết sức đặc biệt và phá cách trong phong cách làm game, lối chơi và giá trị nghệ thuật.
Từ những màn phô diễn kỹ thuật, công nghệ đẹp… chói mắt như Bright Memory: Infinite, sự kết hợp khéo léo trong ý tưởng thực hiện game của Severed Steel hay những thông điệp phê phán xã hội được truyền tải với sự thiên tài và quái dị tới cực hạn trong Cruelty Squad,… điểm chung của tất cả những tựa game này là chúng được phát triển bởi những đội ngũ có “quân số” cực thấp, từ 1 tới 3 người mà thôi.
Những hiện tượng đặc biệt thú vị trong làng game này dường như tương phản với thực tại của những ông lớn làm game, khi những tựa game to lớn, cầu kỳ thì lại quá thiếu sự chỉn chu và ý tưởng mới, đòi hỏi từ người chơi quá nhiều thời gian, công sức và tiền bạc – và giữa một tương lai ngày càng bão hòa và vô định của làng game, những tựa game “nhỏ” mà có đủ “võ” để được mọi người chú ý trong khoảng 10, 15 năm hiện nay ngày càng chứng minh tiềm năng nghệ thuật và kể chuyện đặc biệt của game.
Vậy khi SCHiM, một tựa game đơn giản, đáng yêu từ hai chàng họa sĩ trẻ đến từ Hà Lan là Ewoud van der Werf và Nils Slijkerman lọt vào được mắt xanh của PLAYISM và trở thành một hiện tượng nhỏ trên mạng xã hội, chắc hẳn phải có một điều gì đó thật sự đặc biệt ẩn trong dự án này chứ nhỉ?
Vậy điều đặc biệt đó là gì, và liệu hai chàng họa sĩ trẻ nọ có tạo ra được điều gì thật sự phi thường hay không? Hãy cùng Vietgame.asia tìm hiểu với trong bài viết dưới đây.
BẠN SẼ THÍCH
Nhảy Vào… Bóng Tối!
Thoạt nhìn, thật khó hình dung ra được cách chơi của SCHiM, vì môi trường quá chi tiết, những hình bóng quá phức tạp và khó đoán, và sự tịnh tiến không-thời gian dường như không có một sự nhất quán nào với hoạt động “chơi” của game.
Nhưng trên thực tế, SCHiM là một tựa game vô cùng đơn giản, người chơi sẽ điều khiển một chú ếch, được gọi là SCHiM, để “nhảy” vào bóng của một vật thể hoặc nhân vật nhất định, tùy trường hợp mà chú ếch này có thể điều khiển được chuyển động của nhân vật đó, cũng như kích hoạt một hành động nhất định bằng một nút bấm khác.
Về cơ bản, SCHiM là một game platforming trong không gian hai chiều, nhưng người chơi chỉ di chuyển trên một mặt phẳng duy nhất.
Không những đơn giản trong cơ chế, SCHiM còn là một tựa game gần như không có thử thách gì rõ ràng. Nếu chú ếch nhà ta nhảy ra sáng quá lâu, thì chú sẽ lập tức quay lại cái bóng trước đó mà không bị phạt gì, ngoài việc… phí mất vài giây đồng hồ. Game không hề có trạng thái “thất bại” nào cả, và các câu đố của game cũng rất đơn giản, hầu hết chỉ là làm sao để những cái bóng “nối” lại được với nhau hoặc giúp chú ếch nhà ta nhảy xa hơn.
Cơ chế của game nhìn vui mắt, chơi vui tay, nhưng hoàn toàn không có một chút chiều sâu nào cả. Toàn bộ trải nghiệm game thay vào đó dựa hoàn toàn vào một loại cảm giác đặc thù mà game mang lại thông qua câu chuyện game kể và thủ pháp kể chuyện. Chú ếch SCHiM thực ra là… cái bóng của một chàng trai trẻ, vừa là một phần nội tại không thể tách rời, vừa là một điểm nhìn khách quan về cuộc đời cậu ta. Sau một biến cố mà chú ếch nọ bị tách khỏi người chủ nọ, và giờ chú ếch phải tìm cách quay lại với chàng trai trẻ nọ.
Cốt truyện và dẫn truyện của SCHiM cũng đơn giản không kém lối chơi của game vậy, nhưng điều làm game cuốn hút chính là không khí, cảm giác của game bắt trọn được một thứ cảm giác tương tự như cách mà con người ta theo dõi những mà họ mến mộ, yêu thương vậy.
Đây là thứ cảm giác khiến cho con người ta dù không liên can trực tiếp vào cuộc sống của nhau, nhưng vẫn cảm thấy buồn và lo lắng khi thấy những người đó gặp khó khăn, vui lây khi họ đạt được những điều tốt đẹp trong cuộc sống, và tư lự mỗi khi những điều vô định trong cuộc đời bủa vây người đó. SCHiM xoáy sâu vào cách con người ta có thể yêu thương, cảm thông cho nhau một cách vô điều kiện chỉ vì chúng ta yêu thương đồng loại, hoặc thấy bản thân mình trong đó.
Một phần không nhỏ làm cho những cảm xúc này toát ra hiệu quả như vậy chính là phong cách đồ họa đặc biệt của game. Những vật thể và nhân vật trong SCHiM là những hình bóng đơn giản, yên lặng, nhưng thông qua những cử chỉ, cách họ hiện diện trong cuộc sống và tương tác với nhau trong một môi trường game, dù được tả thực một cách đơn điệu, nhưng với những gam màu biến hóa khéo léo theo diễn biến tâm lý và cuộc sống nhân vật, cũng như những diễn hoạt vô cùng chi tiết, đã khiến cho tất cả mọi thứ trong game được bật lên một cách vô cùng sống động và đáng yêu.
điều làm game cuốn hút chính là không khí, cảm giác của game bắt trọn được một thứ cảm giác tương tự như cách mà con người ta theo dõi những mà họ mến mộ, yêu thương vậy
BẠN SẼ GHÉT
Chỉ là “cảm giác” mà thôi
Mặc dù tạo ra một cảm giác game rất tốt, nhưng sự đơn giản của game chắc hẳn sẽ không lôi cuốn tất cả mọi người. Game dựa rất nhiều vào việc khơi gợi sự đồng cảm của người chơi thông qua cách game dẫn truyện bằng hình ảnh, âm thanh, tới nỗi nhiều lúc người viết phải công nhận là nếu… bỏ đi cơ chế “nhảy bóng” thì thì câu chuyện SCHiM kể vẫn không bớt đi sức nặng tí nào.
Không những thế, cơ chế nhảy bóng đầy tiềm năng này chỉ được giới hạn lại trong mặt phẳng hai chiều với những câu đố hết sức đơn giản, nếu game vận dụng cơ chế “độc lạ” của mình một cách đa dạng và khéo léo hơn thì có lẽ nhiều nút thắt cốt truyện sẽ được “mở” bằng những cách thú vị hơn, như cách mà tựa game The Pedestrian đã làm rất tốt.
Và sự đơn điệu, nông cạn này không hề nhỏ hay đáng bỏ qua một tí nào, dễ dàng khiến cho nhiều người chơi thất vọng khi chơi hết game.
nếu game vận dụng cơ chế “độc lạ” của mình một cách đa dạng và khéo léo hơn thì có lẽ nhiều nút thắt cốt truyện sẽ được “mở” bằng những cách thú vị hơn