Sonic Frontiers – Chú nhím xanh Sonic đã từng là một “tượng đài”, từng là một God of War của Nhật Bản, nơi người hâm mộ háo hức chờ đợi bất cứ thông tin nào, dù bé tới đâu, cho phần tiếp theo của dòng game.
Tuy nhiên, dạo gần đây Sonic đã không còn giữ lại được vầng hào quang như trước đó nữa…
Có thể kể đến nguyên nhân là thị hiếu người dùng đã thay đổi, có thể là do những tựa game Sonic gần đây, trong nỗ lực cố gắng thay đổi công thức cũ kỹ, lại đạt được không mấy thành công…
Sonic Frontiers lại một lần nữa là một sự thử nghiệm, một nỗ lực cố gắng thay đổi công thức cũ kỹ của dòng game Sonic, lần này với ba từ rất đỗi nổi tiếng mà cảm giác dần dần dòng game nào cũng nhắm đến: “thế – giới – mở”.
Vậy, liệu Sonic Frontiers sẽ đi vào “vết xe đổ”, hay là một “luồng gió hồi sinh” cho chú nhím xanh?
Hãy cùng Vietgame.asia tìm hiểu qua bài đánh giá sau, bạn nhé!
BẠN SẼ THÍCH
Khám phá thế giới rộng lớn, đa dạng và vui nhộn
Chà, Sonic thế giới mở! Một sự kết hợp khá khó tin mà người viết cũng có thể gọi là “chưa từng nghĩ tới”.
Trước kia cũng không phải là chưa có game Sonic 3D nào, và SEGA đã gặt hái được một số thành công với Sonic Adventure và Sonic Generations.
Tuy nhiên, một số bản Sonic 3D gần đây có vẻ khá “đuối” về chất lượng, như Sonic Forces chẳng hạn. Điều này dấy lên một số nghi ngại về tương lai của dòng game Sonic, và việc Sonic Team tự nhiên tung ra một tựa game… thế giới mở (mà theo lời của nhà sản xuất thì gọi là “vùng mở”), thì người hâm mộ bỗng nhiên khá… hoang mang!
Nhưng sau khi trải nghiệm Sonic Frontiers, người viết có thể khẳng định, đây là một “nước đi đúng đắn” của chú nhím lông xanh.
Sonic Frontiers lấy bối cảnh trên Starfall Islands, một quần đảo gồm 5 hòn đảo có địa lý khác nhau hoàn toàn: Kronos là thảm cỏ bát ngát, Ares là sa mạc hoang vu, Chaos là vùng núi lửa hiểm trở, v.v. Điểm chung của những đảo này là chúng đầy ắp những đường ray, đệm nhún, những phương tiện mà chắc hẳn người hâm mộ Sonic nào cũng rất quen thuộc.
Và quả thực, nhờ nó, kết hợp với tốc độ vô song của Sonic mà việc khám phá những hòn đảo này trở nên cực kỳ lôi cuốn! Người viết có thể dành hàng giờ chạy quanh những hòn đảo này, khám phá những kiến trúc đường ray vô cùng đa dạng, tìm ra những đường đi ngoằn ngoèo tới một bí mật nào đó.
Có nhiều lúc người viết đang trên một đường ray siêu tốc để tới một địa điểm đã được định hình sẵn trong đầu, nhưng khi đang “lướt như bay” thì người viết loáng thoáng thấy có một cái đệm nhún hơi kỳ lạ. Thế là người viết đột ngột nhảy lên cái đệm nhún đó, chiêm ngưỡng Sonic bị bắn như quả pinball trước khi hạ cánh xuống một đường ray kỳ lạ khác ở tít trên cao, rồi sau một hồi vòng vèo người viết “hạ cánh” xuống một mảnh đất lơ lửng cách mặt đất hàng ngàn mét, cách rất xa nơi khởi đầu của người viết.
Những con đường mới lạ và tốc độ di chuyển cao của Sonic có một thứ gì đó rất lôi cuốn, hấp dẫn, thôi thúc người viết tìm tòi, khám phá, nhìn bố cục đường ray và ngẫm xem mình phải bắt đầu từ đâu để tới được cái thứ đang treo lơ lửng trên kia.
Không những vậy, rải rác khắp thế giới mở của Sonic Frontiers là vô vàn các nhiệm vụ phụ, với rất nhiều thể loại vô cùng đa dạng, từ những câu đố hóc búa, chạy thật nhanh tới đích, cho tới… nhảy dây, vặt cỏ dại.
Những nhiệm vụ này vừa mở ra một phần bản đồ, vừa tạo thêm đường ray để kết nối với mạng lưới đường ray chằng chịt, mở ra nhiều con đường mới để người chơi khám phá hơn.
Không phải nhiệm vụ nào cũng hay, nhưng sự đa dạng và sự hữu dụng của chúng khiến người viết luôn tò mò, khám phá tất cả những nhiệm vụ phụ mà người viết nhìn thấy được, để xem lần này có trò mới gì, có con đường mới nào không!
Trên mỗi quần đảo lại có một số trùm “nhỏ” (gọi là Guardians), và hầu hết chúng đều hoành tráng tới mức mỗi lần chiến đấu người viết lại tưởng như mình đang chơi… Shadows of the Colossus vậy.
thế giới rộng lớn và đa dạng của Sonic Frontiers sẽ đem lại cho người chơi một sự thôi thúc và động lực khám phá vô cùng lớn
Mỗi con trùm sẽ có một kiểu chiến đấu khác nhau, ví dụ như Asura, con trùm cao lừng lững yêu cầu người chơi phải chạy lên những cánh tay của nó và đánh vào điểm yếu trên đầu của nó, hoặc Strider, người chơi sẽ phải “nhảy tango” trên những vòng tròn quanh mình nó để né đòn cho tới khi nó lộ ra điểm yếu.
Mỗi con quái trùm “nhỏ” này, mặc dù không phải là bắt buộc, tuy nhiên việc chiến đấu với chúng quá đa dạng, hấp dẫn, kịch tính, do đó người viết luôn luôn săn tìm tất cả chúng trên hòn đảo ngay khi đặt chân xuống (còn hạ được chúng không lại là một vấn đề khác!)
Tóm lại, thế giới rộng lớn và đa dạng của Sonic Frontiers sẽ đem lại cho người chơi một sự thôi thúc và động lực khám phá vô cùng lớn, với nhiều nhiệm vụ, sự kiện đa dạng, vui nhộn, đem lại nhiều bất ngờ cho người chơi.
Lối chơi vừa hoài cổ, vừa hiện đại
Về tổng thể, mạch chơi của Sonic Frontiers là một vòng lặp. Đầu tiên, người chơi sẽ phải đi kiếm các bánh răng (từ các con trùm, nhiệm vụ, v.v.), sau đó sử dụng bánh răng để “mở khóa” các màn nhiệm vụ gọi là Cyber Space.
Những màn nhiệm vụ này (cực kỳ thân thuộc với người hâm mộ Sonic lâu năm, như vùng Green Hill, vùng Chemical Plant), sẽ đưa Sonic Frontiers về dạng lối chơi “hoài cổ”, có thể là 2D như Sonic kinh điển, hay dạng góc nhìn sau lưng như Sonic Adventure.
Khi hoàn thành mỗi màn chơi, người chơi sẽ nhận được một số lượng chìa khoá khác nhau tùy theo số lượng nhiệm vụ của màn mà người chơi hoàn thành, như thu thập đủ các ngôi sao đỏ, hay hoàn thành dưới một ngưỡng thời gian nhất định.
Sau đó, Sonic sẽ dùng chìa khóa này đi kiếm các viên ngọc Chaos Emerald trên hòn đảo (một số viên yêu cầu người chơi thu thập những Memory Token liên quan đến người bạn bị mắc kẹt của Sonic để mở khóa). Thu thập đủ 7 viên thì Sonic sẽ biến thành Super Saiy… à không, Super Sonic, và sẽ đi chiến đấu với trùm cuối của hòn đảo đó!
Những màn Cyber Space là một sự đổi mới khá thú vị cho công thức thế giới mở, lại vừa hoài niệm, và việc hoàn thành cả 4 nhiệm vụ của màn – mặc dù không yêu cầu phải hoàn thành cả 4 cùng một lúc, bạn có thể hoàn thành từng cái một – cũng đem đến một sự lôi cuốn, thử thách cho người chơi.
Khá đáng tiếc, những màn Cyber Space về sau lại không có nhiều sự đổi mới, mà vẫn lặp lại theo những khuôn mẫu cũ, chẳng qua chỉ thay đổi đường đi, khiến hứng thú khám phá Cyber Space giảm đi đáng kể.
Người viết đã nhắc tới những con trùm “nhỏ” ở trên rồi đúng không? Những con quái trùm cuối mỗi hòn đảo hoành tráng… gấp 5 lần các con trùm kia, đem lại cho người viết những màn chiến đấu hết sức mãn nhãn, và ở chế độ Khó, thì độ thử thách cũng là không hề nhỏ!
Cần chú ý là bạn đọc nên chơi ở chế độ Khó, do quái trùm cuối cùng có hẳn một “phase” mới (giống như “raid” độ khó Savage của Final Fantasy XIV), và có một phân cảnh sau kết thúc (post-credit) rất đáng để xem.
Về mặt chiến đấu, Sonic giờ đây có cả… cây kỹ năng, mặc dù thực tế thì bạn sẽ học hết tất cả kỹ năng một cách nhanh chóng mà thôi (người viết mở khóa cả 12 kỹ năng khi tới hòn đảo thứ ba)!
Điều hấp dẫn không phải là số lượng kỹ năng hay các “build” khác nhau cho Sonic như một tựa game Dark Souls nào đó, mà người chơi phải vận dụng các kỹ năng một cách đa dạng để chiến đấu với các địch thủ khác nhau.
Có loại địch thủ yêu cầu người chơi phải sử dụng Cycloops để chạy một vòng quanh nó thì mới tấn công được, có lúc thì phải dùng Sonic Boom để tấn công từ xa, vì cứ đến gần là địch “nổ bùm” một cái văng hết nhẫn của Sonic ra ngoài.
Sự đa dạng của quái vật, kết hợp với tốc độ của chú nhím giúp chiến đấu trong Sonic Frontiers trở nên biến hóa, hấp dẫn và tốc độ cao.
Sự đa dạng của quái vật, kết hợp với tốc độ của chú nhím giúp chiến đấu trong Sonic Frontiers trở nên biến hóa, hấp dẫn và tốc độ cao
BẠN SẼ GHÉT
Cốt truyện phân bổ quá kém!
Cốt truyện của Sonic Frontiers cũng không phải là không có, và cũng không tới mức thà không có còn hơn. Tuy nhiên, tốc độ tiến triển của cốt truyện thực sự có vấn đề.
Hết ba hòn đảo đầu tiên, người viết cảm thấy ngoài việc Sonic đi đấm nhau với Titan, thì mạch truyện chính không hề có một chút tiến triển nào. Thi thoảng game “thả” một đoạn phân cảnh của lão tiến sĩ Eggman với nhân vật phản diện chính của tựa game, Sage, nói chuyện không đầu không đuôi, rồi… hết!
Trên ba hòn đảo này Sonic sẽ đi giải cứu ba người bạn của mình là Amy, Knuckles và Tails, mỗi người sẽ có một mạch truyện riêng (yêu cầu để kiếm ngọc Chaos Emerald – NV). Nhưng thật bất ngờ là mạch truyện này không hề ăn nhập một tí nào đến mạch truyện chính, và tập trung nhiều hơn vào khía cạnh cá nhân của mỗi nhân vật.
Tuy rằng, những mạch truyện riêng này có thể coi là phát triển nhân vật trong thế giới Sonic, nhưng hệ quả là dù đã đi tới tận ba hòn đảo, người viết vẫn chưa định hình được cốt truyện chính nó ra làm sao!?
Để rồi tới hòn đảo thứ tư, game lại đột ngột “nhồi” một lượng lớn cốt truyện cho người đọc, bằng cách gần như phế bỏ hẳn khía cạnh khám phá của một hòn đảo.
Điều kỳ lạ là ở chương cuối cốt truyện lại trở nên rất thú vị (mặc dù có phần dễ đoán), và có nhiều khoảnh khắc khá sâu lắng đối với các nhân vật, nhưng như thế là chưa đủ, vì sự hứng thú với cốt truyện dường như đã biến mất sau hòn đảo thứ hai rồi…
tốc độ tiến triển của cốt truyện thực sự có vấn đề
Hình ảnh còn thiếu sót, âm thanh không quá xuất sắc
Không phủ nhận Sonic Frontiers là tựa game đẹp, nhưng không quá trau chuốt. Người viết đang sử dụng SSD có tốc độ đọc 3000 MB/s, nhưng vẫn gặp hiện tượng vật thể nhảy xổ ra khi nhím ta đang lao vun vút trên đường.
Mặc dù đã để tất cả cấu hình ở mức cao nhất, tuy nhiên người viết vẫn để ý thấy những đường răng cưa rõ mồn một ở các vật thể gần, nhiều lỗi bóng không đổ xuống đất, và một số đường vân (texture) có chất lượng rất thấp!
Với công nghệ đồ họa tân tiến như hiện nay, người viết mong đợi các chú nhím sẽ có lông mượt hơn, tuy nhiên mô hình nhân vật của Sonic Frontiers khiến cậu chàng giống một quả bóng có gai tù hơn là chú nhím lông mềm mà người chơi mong đợi “như bước từ bộ phim Sonic ra”.
Về mặt âm thanh thì thoạt đầu nghe cũng được, nhưng càng về sau càng… buồn ngủ, tới nỗi người viết phải tắt tạm tiếng và ra ngoài bật những bản nhạc Sonic xưa cũ lên để chơi cho tỉnh táo!
Khi đánh quái trùm thì phần nhạc sẽ trở nên rất hoành tráng, nhưng sau đó đột ngột đổi sang kiểu nhạc rock đậm chất “nhân vật chính của anime”. Có thể nhiều người thích thể loại này hơn, nhưng cá nhân người viết thấy rất… lạc quẻ, và thà rằng bản nhạc hoành tráng được phát xuyên suốt các trận chiến như khi chiến đấu với các trùm “nhỏ” sẽ hấp dẫn hơn nhiều.
Không phủ nhận Sonic Frontiers là tựa game đẹp, nhưng không quá trau chuốt