Lost Soul Aside – Thời gian gần đây, game Trung Quốc ngày càng tạo nên nhiều “cơn địa chấn” trên thị trường toàn cầu với hàng loạt cái tên đình đám như Black Myth: Wukong, Wuchang, NARAKA: BLADEPOINT hay sắp tới là Phantom Blade Zero.
Thế nhưng, khác với những dự án kể trên vốn được hậu thuẫn bởi cả một studio cùng nguồn lực khổng lồ, Lost Soul Aside lại là một câu chuyện hoàn toàn khác khi khởi đầu chỉ từ nỗ lực của… một cá nhân duy nhất – Yang Bing, một lập trình viên tự học, bắt tay phát triển trò chơi từ năm 2014, với mục đích ban đầu chỉ đơn giản là để… “vọc thử” Unreal Engine 4.
Năm 2016, trailer đầu tiên do Yang đăng tải trên YouTube đã nhanh chóng gây tiếng vang lớn, thu hút sự chú ý của Sony và mang về cho anh một khoản tài trợ chính thức, đủ để thành lập một studio nhỏ mang tên Ultizero Game.
Đây không chỉ là tin vui với cộng đồng game thủ trong nước, mà còn đánh dấu một cột mốc quan trọng trong hành trình đưa game Trung Quốc vươn ra thị trường quốc tế. Cũng từ đây, Sony Interactive Entertainment Thượng Hải khởi động chương trình mang tên “China Hero Project” nhằm hỗ trợ các nhà phát triển độc lập Trung Quốc, và như Chủ tịch Tatsuo Eguchi chia sẻ, Lost Soul Aside chính là minh chứng rằng chỉ cần có sự hậu thuẫn đúng lúc, một cá nhân vẫn có thể biến giấc mơ thành hiện thực.
Tuy vậy, vòng đời phát triển của trò chơi này sau đó lại kéo dài tới hơn… một thập kỷ, nhiều lần còn chìm vào im lặng khiến cộng đồng từng lo ngại nó sẽ không bao giờ nhìn thấy “ánh sáng”, nhưng rồi Sony đã chính thức ấn định ngày phát hành vào tháng 8/2025.
Vậy liệu Lost Soul Aside sau hành trình “thai nghén” đầy gian truân có đủ sức đáp ứng kỳ vọng và mong mỏi của người hâm mộ trong và ngoài nước, hay chỉ riêng việc nó vượt qua bao hoài nghi để đi đến ngày ra mắt đã là “một thành công”?
Hãy cùng Vietgame.asia tìm hiểu qua bài viết sau, bạn nhé.
BẠN SẼ THÍCH

Cơ chế chiến đấu hào nhoáng!
Theo Yang Bing, Lost Soul Aside chịu ảnh hưởng đậm nét từ Final Fantasy, một trong những dòng game yêu thích của anh. Anh say mê cái cách dòng game này dung hòa giữa hai yếu tố giả tưởng và hiện thực, tạo nên thế giới vừa lãng mạn, huyền ảo vừa đủ chân thực.
Tinh thần đó hiện rõ trong game, từ trang phục của nhân vật chính – Kaser, được hợp tác với hãng thời trang Nhật Bản Roen để may thành sản phẩm thật ngoài đời, sau đó mới dựng lại trong game cho đến cơ chế chiến đấu mượt mà, kết hợp hai nút tấn công cơ bản (Light và Heavy Attack) một cách hoa mỹ, tốc độ ra đòn cực nhanh.
Người chơi khởi đầu chỉ với một thanh kiếm tiêu chuẩn, nhưng càng tiến sâu vào hành trình, kho vũ khí sẽ dần mở rộng lên với đại kiếm, thương và cả lưỡi hái. Mỗi món đều có hẳn một nhánh kỹ năng riêng, mở ra thêm chuỗi combo mới và còn nâng cấp chỉ số nội tại xây dựng nhân vật, khiến từng trận chiến ngày một phong phú và giàu sức nặng hơn.

Không chỉ dừng ở những đòn chém “chay” liên hoàn, khi thanh năng lượng nạp đầy, Kaser còn có thể sử dụng sức mạnh của nhân vật phụ trợ – Thần Long Arena thi triển những tuyệt kỹ như Phá Núi hay Thạch Băng với phạm vi và sức công phá còn được phát huy hơn khi nâng cấp, làm gợi nhớ đến các chiêu thức Runic Attack hoành tráng của Kratos trong God of War: Ragnarok.
Mỗi vũ khí mang cảm giác chiến đấu riêng và cho phép đổi qua lại ngay trên không, phong cách đậm chất Devil May Cry. Kaser thậm chí còn “hóa quỷ”, mái tóc bạc phất giống như Dante hay Vergil, tốc độ và lực đánh tăng vọt, các pha kết liễu vì thế càng hoành tráng và “máu lửa”.

Có lúc người viết hất văng đám quái lên không rồi liên hoàn chém liên hồi, lúc khác lại giữ nút tam giác để gồng rồi tung chiêu Shadow Rend, một đòn lao vun vút tới trút mưa nhát chém lên mục tiêu, nhanh và dứt khoát y như Ryu Hayabusa trong Ninja Gaiden, xong rồi lại tốc biến “xẹt tới xẹt lui” chớp nhoáng tựa như Zenitsu trong anime Demon Slayer. Tất cả hòa thành những khoảnh khắc chiến đấu bùng nổ, đã mắt khó tả!
Mỗi vũ khí mang cảm giác chiến đấu riêng và cho phép đổi qua lại ngay trên không, phong cách đậm chất Devil May Cry
Về sau, một số kẻ địch sẽ chịu ảnh hưởng khắc chế bởi các nguyên tố như Băng hay Lửa, buộc người chơi tận dụng nhiều phiên bản vũ khí và kết hợp cùng bùa hộ mệnh (Trinkers) để tăng chỉ số hoặc hiệu ứng nội tại, khai thác lợi thế này, đồng thời thêm chút sắc thái nhập vai (RPG) dù vẫn chưa đạt độ tinh tế như tựa game Nier: Automata.
Ở mảng đồ họa, dù chất lượng giữa các khu vực không thật đồng đều, tổng thể Lost Soul Aside vẫn ở mức chấp nhận được. Trên PS5 Pro ở chế độ ưu tiên hiệu suất, tốc độ khung hình duy trì ổn định, nhưng game đôi lúc lạm dụng “slow motion” (chuyển động chậm) quá tay, khiến màn hình ngập hiệu ứng chớp lòe và khó theo dõi trọn vẹn các pha hành động.
BẠN SẼ GHÉT

Hỗn độn đủ đường
Công bằng mà nói, giữa làn sóng game Trung Quốc chịu ảnh hưởng nặng phong cách Soulslike như Wukong hay Wuchang, một game hành động chặt chém hào nhoáng theo kiểu Devil May Cry như Lost Soul Aside đúng là một “làn gió mới” với người viết, thế nhưng đội ngũ phát triển Ultizero Game còn quá non tay, cộng với quãng thời gian phát triển bị “ngâm” quá dài đã khiến game lộ ra hàng loạt “hạt sạn” và mang cảm giác cũ kỹ như sản phẩm… của cả chục năm trước.
Điều này thể hiện rõ ở cảm giác va chạm: nhân vật Kaser hầu như không phản ứng khi bị trúng đòn, như thể đang mặc một “lớp giáp tàng hình” vậy, trong khi các con trùm cũng không thể bị “stagger” (choáng, mất cân bằng), đánh vào chúng chỉ như nện lên một “bị thịt” với hai ba thanh máu chồng lên nhau không mảy may suy chuyển.

Hệ quả là nhiều lần người viết đánh trùm hay quái mà còn chẳng nhận ra thanh máu đã… tụt mất, đến khi liếc xuống thấy gần chạm tới mức báo động mới giật mình vì đã dính hàng loạt đòn từ lúc nào không biết.
Game cũng vấp phải “căn bệnh” giống game Forspoken: nhân vật phụ trợ cứ nói luyên thuyên đến phát mệt, nếu bên kia là chiếc vòng đeo tay lắm lời, thì ở đây là con thần long tên Arena bám theo Kaser suốt hành trình. Hễ mỗi lần bấm chiêu là gã lại gào lên “Witness my power!” (“Xem ta thể hiện sức mạnh đây!), bị dính vài đòn thì liền chọc ngoáy “You can handle this, right?” (“Người tự lo được không đấy?) – lặp đi lặp lại đến choáng cả tai, đã vậy còn chẳng có cách nào tắt tiếng hắn đi được!

Giai đoạn hai tiếng mở đầu game cũng có nhịp độ rất chậm và ì ạch, lúc này nhiều đòn đánh chưa được mở khóa, thậm chí không có cả chức năng đỡ đòn cộng thêm các đối thủ xuất hiện lặp đi, lặp lại rất dễ gây ra cảm giác nhàm chán, nhiều khi đang “đánh đấm ầm ầm” lại có một cơ chế… hiện lên yêu cầu bạn phải chạy đi tìm kích hoạt một lá chắn năng lượng trong vài giây không thì xác định…xanh cỏ! Phải tới tận khi người chơi nhận được thanh Đại kiếm (Greatsword) đầu tiên thì các chuỗi đòn đánh combo mới bắt đầu đa dạng, hấp dẫn và giàu màu sắc hơn hẳn.
Tuy vậy, game lại thiếu đi yếu tố thúc đẩy người chơi sáng tạo đòn thế. Không có bảng xếp hạng chấm điểm cuối màn như Ninja Gaiden, cũng chẳng có thanh tiến trình combo rực lửa kiểu Devil May Cry, những pha chém quái vì thế mất đi động lực phô diễn, vì chỉ cần giữ một hai nút là kẻ địch “rụng” sạch, chẳng còn lý do gì để ghép chuỗi chiêu thức đẹp mắt!

Để đổi nhịp, thỉnh thoảng trò chơi rải rác vài màn giải đố và leo trèo, nhưng phần lớn chỉ dừng ở mức… “cho có”. Kaser đáp đất khập khiễng, độ bám mép gần như không có, khiến nhiều đoạn leo trèo, nhảy nhót (platforming) biến thành thử thách khó chịu, phá vỡ mạch hứng khởi “máu lửa” của các pha hành động trước đó.
Chưa kể, Lost Soul Aside còn sở hữu một hệ thống tùy biến vũ khí phải nói là… kỳ dị nhất mà người viết từng thấy.

Người chơi có thể thu thập rồi gắn đủ loại phụ kiện (Accessory) lên vũ khí mang lại các “buff” nội tại khác nhau như tăng mức sát thương, tỉ lệ ra đòn chí mạng, nhưng thay vì thả vào từng ô như các game hành động thường thấy, bạn phải phóng to thu nhỏ, xoay xở sắp xếp từng món này cứ như trang trí đồ chơi lên… cây thông Noel vậy.
Dù có thể ẩn toàn bộ các Accessory để vũ khí trông gọn mắt hơn nhưng game lại không có nút bấm để tắt nhanh, nên thành thử chỉ cần muốn đổi một cây kiếm khác thôi, người viết cũng phải mất công tháo xếp, ẩn từng món phụ kiện lại từ đầu, thật khó hiểu!
game lộ ra hàng loạt “hạt sạn” và mang cảm giác cũ kỹ như sản phẩm… của cả chục năm trước

Còn quá nhiều hạn chế
Ngoại trừ cơ chế chiến đấu đủ sức níu chân người chơi, hầu hết những khía cạnh còn lại của Lost Soul Aside đều trượt xuống dưới mức trung bình.
Đầu tiên, cốt truyện game vốn không phải mới lạ nhưng cũng hé mở nhiều tiềm năng, tiếc rằng khâu kịch bản rời rạc và dàn nhân vật mờ nhạt khiến toàn bộ hành trình trôi qua mà chẳng để lại dấu ấn nào.
Người chơi theo bước anh chàng Kaser đi tìm lại linh hồn của em gái Louisa sau khi thành phố bị Voidrax, những thực thể liên không gian chuyên săn cắp linh hồn bất ngờ tàn phá. Để đủ sức phản kháng, Kaser hợp nhất với một Voidrax khác mang hình dạng rồng cổ đại tên Arena, kẻ từng bị giam cầm dưới lòng đất để thí nghiệm, nhờ đó khai thác được sức mạnh của nó.

Thế nhưng, từ khi câu chuyện chuyển sang những pha nhảy xuyên qua nhiều chiều không gian để săn tìm các tinh thể Soul Crystal, giải phóng linh hồn và ngăn chặn ác ma Aramon, mọi hứng thú dần… tụt dốc, đến nửa chặng đường thì người viết gần như chẳng còn bận tâm điều gì đang diễn ra nữa cả.
Dàn nhân vật cũng chẳng khá hơn khi tạo hình như thể bước ra từ một bộ anime truyền thống: nhân vật chính tóc dựng bồng bềnh, trầm lặng “cool ngầu”, đi bên cạnh là dàn “waifu” chính hiệu, đủ kiểu từ cô nàng gothic, quý cô kiêu sa nhưng dè dặt hay cô bé “ngoại hình loli nhưng đã nghìn tuổi”. Họ đều được thiết kế bóng bẩy theo phong cách game MMORPG của Hàn, gương mặt búp bê nhưng cứng đờ, thân hình “chân dài tới nách” mà cá tính chỉ có một màu.

Nói thẳng ra, Lost Soul Aside sở hữu một câu chuyện đơn giản nhưng lại cố tình phức tạp hóa, nhồi nhét hàng loạt khái niệm “nghe có vẻ cao siêu” mà rốt cuộc chẳng cần thiết, nhân vật nói nhiều nhưng hiếm khi chạm đúng trọng tâm, khiến toàn bộ mạch truyện vừa lan man vừa khuôn mẫu.
Kế đến, chất lượng diễn hoạt và lồng tiếng cũng rất thất thường, lúc tạm ổn, lúc thì… tệ đến mức như thể diễn viên lồng tiếng còn không được cung cấp đầy đủ bối cảnh khi họ vào phòng thu âm.
Xét về tổng thể, nếu Lost Soul Aside được xếp vào hàng game AA, tương tự một số tựa người viết từng chơi và đánh giá như Soulstice thì vẫn tạm chấp nhận được, nhưng việc Sony bán game với mức giá 60 USD (thậm chí cao hơn ở vài khu vực), mắc hơn cả các siêu phẩm gần đây như Clair Obscur: Expedition 33, Hollow Knight: Silksong mà còn được quảng bá rầm rộ như thể đây là một “bom tấn” lại là điều khó nuốt trôi…
Ngoại trừ cơ chế chiến đấu đủ sức níu chân người chơi, hầu hết những khía cạnh còn lại của Lost Soul Aside đều trượt xuống dưới mức trung bình