Grand Theft Auto V – Grand Theft Auto, cái tên gắn liền với tuổi thơ của không ít game thủ, sở hữu độ “tai tiếng” mạnh đến nỗi rất nhiều bậc phụ huynh cũng phải ái ngại khi nghe đến tên.
Đây cũng là một trong những loạt game góp phần giúp cho nền công nghiệp game lấy được “chữ số thứ 10” trên tờ đô-la Mỹ.
Thật vậy, chính Grand Theft Auto đã giúp cho Rockstar Games trở thành những “siêu sao nhạc rock” của làng game, “bùng cháy” cùng với một cộng đồng người hâm mộ đông đảo và đầy nhiệt huyết.
À mà thôi, hãy dừng lại ở đây nào, bởi vì chúng ta sẽ nói về sự thành công của Rockstar Games vào một thời điểm khác.
Sau đây, hãy cùng Vietgame.asia “lạm bàn” về Grand Theft Auto V.
Và không, chúng ta sẽ không nói về trò chơi đã giúp cho Rockstar Games thu về 1 tỷ USD chỉ trong ba ngày vào năm 2013, tựa game mà chúng tôi muốn nói đến ở đây chính là phiên bản hoàn hảo nhất và đầy đủ nhất từ trước đến giờ – phiên bản PC của Grand Theft Auto V.
Mất gần 3 năm để Grand Theft Auto V trở về “mái nhà xưa”, nơi “đỡ đầu” dòng game này kể từ khi DMA Design (tên cũ của Rockstar Games) cho ra mắt phiên bản Grand Theft Auto đầu tiên vào năm 1997.
Vậy, cuộc tái ngộ kỳ này có “êm đẹp” như kỳ vọng của hàng triệu game thủ trên hệ máy PC hay không?
BẠN SẼ THÍCH
THƯỞNG LÃM MỘT LOS SANTOS CHOÁNG NGỢP VÀ ĐẦY SỨC SỐNG!
Hãy làm rõ việc đầu tiên: Grand Theft Auto V không hề sở hữu một nền đồ họa “next-gen” thứ thiệt.
Mặc dù phiên bản PC “hưởng xái” khá nhiều hiệu ứng tối tân, từ đổ bóng chi tiết và hiệu ứng phản chiếu (reflection) phức tạp, nhưng trò chơi vẫn không thể nào che lấp được cái “gốc rễ” của mình.
Grand Theft Auto V là một trò chơi được phát triển chính gốc cho hệ máy console đời cũ, và điều đó được thể hiện rõ nhất ở nhiều yếu tố: vân bề mặt ở nhiều khu vực cực kỳ thô (đặc biệt là ở nội thất xe cộ), cây cối và bụi rậm xấu xí đến mức nực cười, hiệu ứng “ragdoll” thụt lùi so với Grand Theft Auto IV và Max Payne 3…
Thế nhưng, bấy nhiêu đó có khiến cho phần nhìn của Grand Theft Auto V kém cỏi toàn tập hay không?
Loạt game Grand Theft Auto chưa bao giờ là người đi tiên phong trong công nghệ đồ họa, mà thế mạnh chính của dòng game này nằm ở cách mà Rockstar Games đầu tư vào “cái hồn” của một thế giới mở rộng lớn.
Grand Theft Auto V không phải là ngoại lệ.
Ngay từ những giây phút đầu tiên trong Grand Theft Auto V, Los Santos đã hoàn toàn “hớp hồn” người viết, không phải bởi vì nó “lộng lẫy” theo phong cách “next-gen”, mà là vì nó mang đến một cảm giác “tương phản” rõ rệt ở từng địa danh, cùng với một sức sống lạ lùng khó có thể tìm thấy được ở bất cứ tựa game thế giới mở nào khác.
Phía đông Los Santos, cũng là “quê nhà” của một trong ba nhân vật chính – Franklin Clinton, toát lên sự nhếch nhác và tồi tàn: những căn nhà xập xệ chỉ với một tầng, các băng đảng đường phố lảo rảo trên khắp các nẻo đường, nhạc rap ầm ĩ đến chói cả tai…
Và vẫn còn đó đường ray xe lửa ngăn cách hai khu phố chính, những con đường quen thuộc và khu phố Groove Streets vẫn chưa thay đổi nhiều kể từ khi Carl Johnson “làm loạn” tại đây 23 năm về trước.
Trái ngược hẳn với khu vực phía đông, Vinewood hiện lên với một bộ mặt lộng lẫy, tráng lệ, và cũng là đích đến hoàn hảo của những “giấc mơ Mỹ”.
Một thành phố “không ngủ”, với những căn biệt thự sang trọng trải đều từ đồng bằng lên đỉnh đồi, các siêu “xế hộp” lượn vòng quanh không thể nào đếm xuể, và khi màn đêm buông xuống, những ánh đèn đồng loạt “thức giấc” và tiếp tục “cuộc vui”.
Hạt Blaine, địa phận tách biệt với thành phố Los Santos bằng ngọn núi Chiliad hùng vĩ, là một vùng đồng quê tĩnh lặng với số lượng dân cư ít ỏi ở bốn thị trấn, trong đó có Sandy Shores và Paleto Bay.
“Thanh thoát” là vậy, thế nhưng nơi đây lại là “hang ổ” chế “độc dược” có quy mô lớn, cùng với nạn tham nhũng do cảnh sát địa phương “đầu têu”.
Vậy, bạn còn có thể đòi hỏi gì hơn nữa ở Los Santos, nơi thỏa mãn bất kỳ giấc mơ “điên rồ” nào về sự tự do tuyệt đối?
Thế nhưng, thế giới của Grand Theft Auto V đâu chỉ làm người chơi choáng ngợp bởi quy mô lớn của nó.
Nuôi “tham vọng” biến Los Santos trở thành một thành phố giả tưởng chân thực và đầy sức sống nhất từ trước đến giờ, thế nên Rockstar Games không ngần ngại đưa vào những tiểu tiết thú vị, rất gần gũi mà ta hay gặp trong đời thường.
Những người đi đường tại Vinewood phần lớn đều cực kỳ thân thiện, chào hỏi khi bạn mở lời, vẫy tay khi đang nghe điện thoại, hay thậm chí là ngoái đầu lại và nhìn bạn.
Khi bạn tông phải xe một ai đó, người thì hỏi rằng bạn có sao không, người sẽ chửi rủa rồi bỏ đi, người thì lôi bạn ra khỏi xe và… tẩn bạn một trận.
Nếu như trước kia, khách bộ hành chỉ để… làm cảnh và là công cụ “thử súng” của người chơi thì giờ đây, trong Grand Theft Auto V, họ góp phần tạo nên một nét cuốn hút riêng dành cho thành phố Los Santos, nơi mà người chơi có thể hòa mình vào một cách trọn vẹn, và coi nó như là “đời thực thứ hai” của mình.
Vậy, bạn còn có thể đòi hỏi gì hơn nữa ở Los Santos, nơi thỏa mãn bất kỳ giấc mơ “điên rồ” nào về sự tự do tuyệt đối?
BA CON NGƯỜI, BA SẮC THÁI, BA SỰ ĐỐI LẬP
Cốt truyện của Grand Theft Auto V khá rời rạc trong khoảng 2/3 thời lượng giữa game và trò chơi cũng thiếu vắng một nhân vật phản diện thực sự ấn tượng.
May mắn thay, câu chuyện trong Grand Theft Auto V được “vớt vát” bằng sự khắc họa đầy cá tính của ba nhân vật chính.
Có lẽ nhân vật mà người viết ưa thích nhất trong Grand Theft Auto V là Micheal De Santa.
Những tưởng về hưu và sống một cách nhàn rỗi là có thể vứt bỏ được mọi phiền hà về quá khứ tội phạm của mình, thế nhưng cũng chính vì lối sống đó mà ông bị gia đình ruồng bỏ, vướng mắc vào rắc rối mới đối với ông trùm Martin Madrazo để rồi buộc phải quay về với nghiệp cũ.
Cũng chính bởi vì “dòng đời xô đẩy”, luôn dồn Michael vào bước đường cùng khiến người viết vừa buồn cười vừa cảm thông.
Có lẽ, chính mạch truyện phụ xoay quanh gia đình nhà De Santa (hoặc “Townley”) là động lực duy nhất để người viết tiếp tục cốt truyện chính của Grand Theft Auto V.
Franklin Clinton ban đầu tạo nên ấn tượng của một anh chàng “gangster” da đen thông thường với một khát khao duy nhất: được nằm trên một đống tiền và dạo vòng quanh Los Santos trên chiếc xe thể thao xịn.
câu chuyện trong Grand Theft Auto V được “vớt vát” bằng sự khắc họa đầy cá tính của ba nhân vật chính
Nhưng khác với những người xung quanh mình, Franklin nhận ra rằng những tên du côn chả bao giờ làm được tích sự gì, thế nên cuộc gặp gỡ với Michael chính là cơ hội đổi đời “có một không hai” của Franklin.
Franklin là mẫu nhân vật mà ai cũng có thể tin tưởng và trông cậy vào, và luôn hoàn thành tốt công việc của mình.
Hơi đáng tiếc là câu chuyện của Franklin không được chăm chút một cách thỏa đáng, bởi những xung đột mà anh gặp phải không thật sự phức tạp, mãi cho đến cái kết của Grand Theft Auto V thì vai trò của Franklin mới trở nên rõ ràng hơn đôi chút.
Trevor Phillips hẳn sẽ là “idol” mới của rất nhiều game thủ Grand Theft Auto cả mới lẫn cũ.
Bởi vì sao?
Bởi vì đúng như Dan Houser đã từng nói, Trevor là hiện thân của những điều xấu xa được thực hiện bởi chính người chơi.
Hắn không hề che giấu bản tính điên rồ khó đoán và thái độ thiếu “thân thiện” của mình, cũng chính vì điều đó mà đa số người “bình thường” đều né xa khỏi hắn.
Thực sự, người viết không thích thú lắm đối với Trevor bởi sự bất cần và “bệnh hoạn” hơi quá “lố” của hắn.
Nhưng chắc chắn một điều rằng đa số người chơi sẽ về “phe” Phillips, đơn giản là vì hắn chính là mẫu nhân vật điển hình của Grand Theft Auto.
NHỮNG TRẢI NGHIỆM VÀ THÚ “TIÊU KHIỂN” MỚI!
Phiên bản PC của Grand Theft Auto V hội tụ đủ tất cả các “tinh hoa” từ những phiên bản trước, và thực phí thời gian nếu như chúng ta nhắc lại những thứ mà đã được bàn “nát bét” trước đây.
Vậy, Grand Theft Auto V có điểm gì mới ngoài phần đồ họa được nâng cấp rõ rệt?
Thứ nhất, giờ đây người chơi đã có thể trải nghiệm trò chơi ở bất kỳ mức khung hình nào mà mình muốn, không chỉ giới hạn ở mỗi con số 60fps.
3 năm chờ đợi không hề uổng phí chút nào, bởi độ tối ưu của trò chơi phải nói là cực kỳ tốt (nhất là sau cái mớ “lộn xộn” mang tên Grand Theft Auto IV).
Những cỗ máy PC với cấu hình trung bình-thấp vẫn có thể thoải mái “lướt” vi vu, trong khi các PC “khủng long” sẽ được dịp “thử lửa” Grand Theft Auto V với các thiết lập đồ họa cũng “khủng bố” không kém.
Điểm mới thứ hai, cũng đã xuất hiện trong hai phiên bản Grand Theft Auto V thuộc hệ máy PS4 và Xbox One, là cơ chế góc nhìn thứ nhất.
Mặc dù lối di chuyển vẫn còn hơi thô kệch và chậm chạp, thế nhưng sự chuẩn xác mà chuột và bàn phím mang lại giúp cho các pha đấu súng ở góc nhìn thứ nhất trở nên hấp dẫn và dễ “thở” hơn rất nhiều.
[su_quote]3 năm chờ đợi không hề uổng phí chút nào, bởi độ tối ưu của trò chơi phải nói là cực kỳ tốt (nhất là sau cái mớ “lộn xộn” mang tên Grand Theft Auto IV)[/su_quote]Tuy nhiên, điểm mới mẻ đáng kể nhất của phiên bản Grand Theft Auto V PC kỳ này chính là sự xuất hiện của “Rockstar Editor”.
Về cơ bản, “Rockstar Editor” cho phép người chơi cắt ghép, chỉnh sửa, thêm thắt hiệu ứng trong các đoạn phim mà người chơi thu lại trong quá trình chơi, rồi tạo nên một đoạn phim hoàn chỉnh.
Người chơi có thể đặt vị trí camera, tăng hoặc giảm “Depth of Field” (hiệu ứng làm mờ cảnh vật ở xa khi camera tập trung vào một vật ở gần), chỉnh sửa tông màu, tinh chỉnh độ rung lắc của camera (shaky cam)…
Trong đó, “Director Mode”, đúng như tên gọi, cho phép người chơi được làm một “đạo diễn” đích thực khi có thể sắp xếp bối cảnh, nhân vật (hay trong trường hợp này là “diễn viên”), thời gian, hiệu ứng ngày-đêm hay thời tiết… “Director Mode” giống như một chế độ chơi “tự chọc ngoáy theo ý thích” và người chơi hoàn toàn có thể tự sắp đặt “kịch bản” theo đúng ý của mình (mặc dù vẫn còn một số hạn chế mà người chơi không thể “chạm tay” vào và chỉnh sửa được).
Cá nhân người viết không có trí tưởng tượng phong phú và “mát tay” như rất nhiều thành viên của cộng đồng Grand Theft Auto, thế nên người viết xin nhường lại “sân chơi” dành cho tất cả các bạn.
BẠN SẼ GHÉT
VÀ NHỮNG ĐIỂM TRỪ…
Điểm yếu đầu tiên của Grand Theft Auto V nằm ở cơ chế cận chiến, à mà nếu nói nó là một “cơ chế” thì hơi bị hào phóng.
Cả ba nhân vật chính đều có mỗi một động tác là đấm bằng tay phải, nếu như nhấn chuột khi đang chạy thì sẽ nhảy rồi đấm.
Nhấn nút E để đá, rồi nhấn nút-gì-đó-để-đỡ-đòn-mà-người-viết-quên-mất-rồi tại vì nó chả… quan trọng gì mấy!
Nếu cầm súng thì cũng chỉ có mỗi một động tác là lấy báng súng đập thẳng vào mặt đối thủ.
Trong khi đó, Grand Theft Auto: San Andreas thì lại cho phép người chơi tập boxing và “luyện” thêm một số đòn thế mới, còn Grand Theft Auto IV thì có cả cơ chế phản đòn hay thậm chí là tước vũ khí của địch thủ.
Trong Grand Theft Auto V, bạn có thể làm một ai đó bất tỉnh bằng cách đánh vào cổ từ đằng sau, như thế là hết, phần cận chiến trong Grand Theft Auto V không còn gì đặc sắc để mang đến cho người chơi nữa.
Vấn đề tiếp theo của Grand Theft Auto V nghe qua thì có vẻ kỳ lạ, nhưng thực chất nó lại ảnh hưởng khá nhiều tới quá trình chơi.
Đó là việc tìm cách hồi máu trong game còn khó hơn cả… bắc thang lên trời.
Mặc dù các cửa hàng bán thức ăn nhanh như Cluckin’ Bell hay Burger Shot vẫn xuất hiện, nhưng Grand Theft Auto V không còn cho phép người chơi đặt chân vào cửa tiệm nữa.
Thay vào đó, hai cách phổ biến nhất để hồi máu trong game là mua đồ uống từ máy bán hàng tự động (rất dễ bị bỏ qua trong lúc bắn nhau chí chóe) và nhặt các túi máu (cực kỳ hạn chế).
Các nhân vật chính trong Grand Theft Auto V giờ đây có thể dễ dàng “tử nạn” hơn, “ăn đạn” nhiều hơn và đối thủ cũng “trâu bò” không kém.
“Yếu máu” sẵn thì đã đành, đằng này trò chơi lại không hề cung cấp bất kỳ phương thức thuận tiện nào để hồi máu.
Nếu như trong Grand Theft Auto Online, người chơi có thể mua bánh snack và bỏ vào “thùng đồ” để dùng khi cần, thì trong phần chơi đơn, có lẽ điều duy nhất mà người chơi có thể làm khi cột máu bắt đầu nhấp nháy là… cố gắng phá hoại thêm đôi chút trước khi… nhập viện mà thôi.
Điểm trừ cuối cùng của Grand Theft Auto V nằm ở góc nhìn người thứ nhất.
[su_quote]“Yếu máu” sẵn thì đã đành, đằng này trò chơi lại không hề cung cấp bất kỳ phương thức thuận tiện nào để hồi máu[/su_quote]Người viết khá thích thú với tính năng mới mẻ này, thế nhưng chưa bao giờ người viết chơi liền tù tì ở góc nhìn người thứ nhất quá… 15 phút, bởi vì góc nhìn (“Field of View”) trong game quá thấp, cảm tưởng như có ai đó “dí” một chiếc ống nhòm sát vào mắt mình vậy.
Mặc dù game cho phép điều chỉnh FoV, thế nhưng khi kéo lên mức tối đa (không hiển thị chỉ số FoV) thì góc nhìn vẫn còn quá hẹp, có lẽ nó chỉ nằm ở mức 75-80.
Nếu như trò chơi cho phép đẩy góc nhìn lên tối thiểu là 90 thì hẳn nhiều người sẽ cảm thấy thoải mái hơn nhiều khi chơi Grand Theft Auto V ở góc nhìn người thứ nhất.
THÔNG TIN
- Sản xuất: Rockstar North
- Phát hành: Rockstar Games
- Thể loại: Hành Động
- Ngày ra mắt: 14/04/2015 (PC)
- Hệ máy: PC, PS3, PS4, Xbox 360, Xbox One
CẤU HÌNH TỐI THIỂU
- OS: Windows 8.1 64 Bit, Windows 8 64 Bit, Windows 7 64 Bit Service Pack 1
- CPU: Intel Core i5 3470 @ 3.2GHz (4 CPUs) / AMD X8 FX-8350 @ 4GHz (8 CPUs)
- RAM: 8 GB
- VGA: NVIDIA GTX 660 2GB / AMD HD 7870 2GB
- HDD: 65 GB
CẤU HÌNH THỬ NGHIỆM
- OS: Windows 10
- CPU: AMD Ryzen 5 1600 3.2Ghz
- RAM: 16GB
- VGA: ASUS ROG STRIX RX 570 4GB
- SSD: 960GB
GAME HỖ TRỢ BỞI TAKE TWO INTERACTIVE
GAME ĐƯỢC CHƠI TRÊN HỆ PC
HÌNH TIÊU ĐỀ CỦA PATRICK BROWN ART
BÀI VIẾT MỚI
- Assassin’s Creed Shadows chia sẻ thêm về cơ chế lén lút! – Tin Game
- Mythical Games công bố FIFA Rivals! – Tin Game
- Black Myth: Wukong sẽ có thêm vài “bất ngờ” mới vào cuối năm nay! – Tin Game
- STALKER 2: Heart of Chornobyl vượt mốc 1 triệu bản tiêu thụ! – Tin Game
- Virtua Fighter 5 R.E.V.O. được công bố cho Steam! – Tin Game
- Star Wars Outlaws ra mắt bản mở rộng Wild Card! – Tin Game