Skip to content

Call of Duty: Vanguard – Đánh Giá Game

Call of Duty: Vanguard

Call of Duty: Vanguard là phiên bản thứ 18 của dòng game Call of Duty.

Vậy đó, Call of Duty cuối cùng cũng… đủ tuổi để đi bầu cử, nhưng trong mắt của giới mộ điệu, dòng game này cứ mãi giậm chân tại chỗ chứ chẳng bao giờ chịu “lớn”. Đã bao nhiêu lần chúng ta lại kẹt trong vòng lặp chán nản – hứng thú – trông đợi – thất vọng kể từ khi một tựa game Call of Duty được công bố cho tới lúc nó ra mắt?

Năm nay là năm đầu tiên kể từ 2007 mà chúng ta chứng kiến sự trở lại của ba “trụ cột làng game FPS hiện đại” – Call of Duty, HaloBattlefield, nhưng thời thế đã đổi thay và phản ứng của công chúng trước cả ba không còn niềm nở hệt như 14 năm về trước.

Nhưng nếu như BattlefieldHalo cần phải chứng tỏ mình sau một thời gian vắng bóng khá dài, thì Call of Duty dường như vẫn chễm chệ ở vị trí “không thể nào bị đả bại”, đặc biệt ở mặt doanh thu, lượng người chơi và tiếng tăm.

Và như vậy, Call of Duty chẳng có lý do để cải thiện chính bản thân, và có một sự thật hiển nhiên rằng một sản phẩm “bối rối không biết mình là ai” như Call of Duty: Vanguard vẫn sẽ thu về hàng trăm triệu USD cho Activision, và họ vẫn sẽ tiếp tục chu trình “vắt sữa” mà chẳng ai có thể cản phá.

BẠN SẼ GHÉT

Call of Duty: Vanguard

CAMPAIGN: TÁI HIỆN CHIẾN TRANH, HAY BẢO TÀNG VINH QUANG?

Call of Duty” và “chiến tranh” là cặp bài trùng rất thích cặp kề cùng nhau nhưng chẳng ai coi kẻ còn lại nghiêm túc. Có một sự thật hiển nhiên rằng kể một câu chuyện có hậu về Thế chiến thứ hai chẳng khó, vì chúng ta đều rõ mười mươi rằng đâu là phe thiện và đâu là phe ác. Nhưng Call of Duty trong suốt tuổi đời của mình đã bao trùm lấy mọi mặt trận mà người ta lờn mặt từ lâu, và nay trong một nỗ lực kể lại một câu chuyện được hứa hẹn là “góc khuất trong sử sách”, phần chơi đơn của Call of Duty: Vanguard cho thấy “thảm họa” xảy ra khi cố gắng sáng tạo lên tính chất tái hiện lịch sử.

Câu chuyện của trò chơi xoay quanh một tiểu đội đặc nhiệm được chiêu mộ tứ phương để thực hiện một nhiệm vụ mật tại Berlin trong lúc chiến tranh dần đến hồi kết. Cuộc đột kích một đoàn tàu hỏa dưới của mưa tầm tã dẫn họ đến “Project Phoenix”, một kế hoạch được tàn dư Phát xít Đức nhen nhóm để lập ra Đệ tứ Đức Quốc xã, và nhiệm vụ của họ đơn giản là săn lùng những kẻ đầu sỏ đằng sau nó.

Đây là một kịch bản “nếu như” (What If) khá thú vị và nếu được khám phá khéo léo sẽ đưa người chơi đến những mặt trận ít tên tuổi hơn, giúp cho Sledgehammer Games thoải mái sáng tạo nên một bối cảnh lịch sử giả tưởng của riêng mình.

Tuy nhiên điều đó không hề xảy ra, bởi cốt truyện về Project Phoenix được dẫn dắt theo góc nhìn của sĩ quan Đức quốc xã Jannick Richter thực chất chỉ tóm gọn trong đúng hai màn chơi đầu và cuối của game, cũng như trong các đoạn phim cắt cảnh đặt xen kẽ từng nhiệm vụ.

Sau khi tiểu đội bị bắt trong cuộc đột kích, trò chơi quay ngược thời gian để kể lại các sự kiện mà họ đã từng tham gia, và như vậy thay vì mang đến một góc nhìn khác của Thế chiến lần hai, Call of Duty: Vanguard lại một lần nữa trở thành “tuyển tập các cuộc chiến khốc liệt (nổi tiếng) trong lịch sử”.

thay vì mang đến một góc nhìn khác của Thế chiến lần hai, Call of Duty: Vanguard lại một lần nữa trở thành “tuyển tập các cuộc chiến khốc liệt (nổi tiếng) trong lịch sử”

Công bằng mà nói, Call of Duty: Vanguard có đổi mới hơn đôi chút. Thay vì cho bạn trực tiếp tấn công bờ biển Normandy trong trận D-Day như thường lệ, lần này bạn sẽ đáp xuống rừng cây phía bên trong và tấn công boong ke phe địch từ đằng sau. Thay vì ngay lập tức đẩy Stalingrad vào mùa đông lạnh giá, người chơi được tận hưởng mùa hè chỉ vài giờ trước khi thành phố thất thủ. Chiến dịch tại Bắc Phi được điểm xuyết bởi những chú “chuột chũi xứ Tobruk” tinh nghịch giúp khuấy động sa mạc mênh mông, và màn chơi tại Thái Bình Dương trên con đường mòn Numa Numa gợi lại nhiều ký ức thảm khốc của World at War năm xưa. Ở thái cực còn lại, trận không chiến Midway cực kỳ mãn nhãn, nhưng cơ chế điều khiển phi cơ khá tệ khiến trải nghiệm màn chơi này thuyên giảm hơn nhiều.

Dẫu cho các màn chơi được thiết kế bố cục và nhịp độ rất chỉn chu, nó không thể giấu nhẹm được một câu chuyện hoàn toàn đi lệch hướng so với lời dẫn chuyện của đội trưởng Arthur Kingsley. Anh tung hô rất nhiều về tố chất của các thành viên trong nhóm, rằng họ đã hi sinh tới đâu để nay được sát cánh cùng nhau, nhưng kỳ thực ngoại trừ màn chơi cuối cùng thì trò chơi không bao giờ mang lại cảm giác rằng họ mạnh mẽ nhất khi hoạt động cùng đồng đội.

Call of Duty: Vanguard

Những nhân vật này không phải là phương tiện để đẩy câu chuyện của Call of Duty: Vanguard đi tiếp, mà trái lại câu chuyện kỳ này hoàn toàn tập trung về họ, từ cách mà họ hoàn toàn “hack não” Richter mà không gặp phải chút khó khăn nào, cho tới các câu trích dẫn (xuất hiện khi người chơi tử nạn) trước đây đến từ các chính trị gia hoặc triết gia trong lịch sử, nay lại thuộc về chính bốn người này.

Điều này tạo nên một kịch bản phải nói là “mỏng hơn cả giấy ướt” trong Call of Duty: Vanguard, với đa phần thời lượng tập trung vào Richter và những đoạn phim CGI rất chân thực nhưng đồng thời cũng… dài dòng, vô nghĩa và chỉ làm mỗi một việc là “nâng bi” bộ tứ siêu đẳng của chúng ta.

Khi mà câu chuyện của trò chơi chấm dứt, nó lộ nguyên hình là bàn đạp cho mạch truyện tiếp theo của Call of Duty: Warzone trong năm nay, đồng thời khiến người viết không khỏi hoài nghi rằng 5 giờ đồng hồ của phần chơi đơn thật ra chỉ là một màn marketing nhân vật trá hình, cốt dùng để tạo động lực để người chơi cảm thấy gắn kết với bốn nhân vật này và mua skin cho họ trong tương lai gần.

Call of Duty: Vanguard

MULTIPLAYER: TÔI THẤY LỰU ĐẠN TRÊN CỎ XANH

Call of Duty: Vanguard sở hữu phần chơi mạng vừa tuyệt mà vừa… tệ nhất nhất trong những năm gần đây. Đó là bởi câu hỏi “Multiplayer của Vanguard có chí ít được như Modern Warfare 2019 hay không?” là điều không dễ trả lời.

Nếu như bạn đang tìm kiếm cảm giác bắn súng nghẹt thở và chất lượng hình ảnh/diễn hoạt nhân vật thuộc hàng “top” của bản game 2019, thì nhìn chung chúng vẫn hiện diện trong Vanguard.

Sledgehammer Games cũng không bỏ quên những tính năng mới, đôi khi hơi gây tranh cãi như áp vào vật chắn (mounting) hoặc các cánh cửa có thể đóng mở. Trải nghiệm mà nó mang lại khá quen thuộc… không, chính xác hơn là rất quen thuộc, đến mức người viết cảm tưởng mình đang chơi một bản mở rộng Thế chiến lần hai của phiên bản 2019 hơn là một trò chơi mới.

Nhưng, may mắn thay là không như Modern Warfare 2019, các màn chơi trong Call of Duty: Vanguard được thiết kế ở mức “chơi được” với độ đa dạng cao.

Một vài bản đồ như Tuscan hay Berlin vẫn sở hữu bố cục ba làn cổ điển nhưng được chêm thêm một số tiểu tiết mới, như làn nhỏ bên cạnh hoặc đường nối giữa cả ba làn tạo cách biệt độ cao. Một số khác như chiến hào trong Numa Numa có bố cục tam giác với ba điểm Domination cách đều nhau, còn Red Star với kích thước lớn yêu cầu các người chơi di chuyển ngoài rìa và né tránh phần trung tâm mang lại nhiều nét tương đồng với màn Bloc trong Call of Duty 4.

Không có bản đồ nào của Call of Duty: Vanguard thực sự tệ hại ở cấp độ “meme sống” như Gustav Cannon trong bản Call of Duty World War II, và chúng cũng không ủng hộ những người chơi núp lùm (camper) quá nhiều bằng hàng tá cửa sổ như Modern Warfare 2019.

Tính năng phá hủy môi trường của game tuy chỉ ở quy mô nhỏ nhưng những tấm ván gỗ, rào gỗ, tường đá có thể bị bắn vỡ bất ngờ thay lại tạo nên những khoảnh khắc khá là “Rainbow Six Siege“, cho phép bạn “ăn mạng” qua những lỗ nhỏ trên tường một cách táo tợn! Chỉ đáng tiếc là cơ chế hồi sinh tuy được cải thiện khá nhiều từ bản beta, nhưng trong bản game chính thức vẫn gây ra các tình trạng kiểu như hướng mặt nhân vật… vào tường, hoặc đặt họ ngay trước vách núi (đặc biệt trên bản đồ Eagle’s Nest).

người viết cảm tưởng mình đang chơi một bản mở rộng Thế chiến lần hai của Modern Warfare 2019 hơn là một trò chơi mới

Tuy nhiên, nếu bạn đã quen với Modern WarfareBlack Ops Cold War, thì ắt hẳn câu hỏi chính của bạn sẽ là “Gunsmith trong Vanguard làm ăn ra sao?”. Trời ạ, chúng ta bắt đầu từ đâu nhỉ…

Kỳ này, các khẩu súng sẽ có hẳn 10 phụ kiện mà người chơi hoàn toàn có thể lắp đủ 10 khe theo ý thích mà không cần dùng đến Wildcard Gunfighter như trong Black Ops Cold War. Trò chơi cũng mang trở lại Proficiency và Weapon Kit – những đặc tính đặc biệt dành riêng cho khẩu súng, xuất hiện lần đầu trong Modern Warfare 3, và không giống như các phụ kiện thông thường, chúng không hề có khuyết điểm.

Trò chơi có một điểm lùi tương tự với Black Ops Cold War là các khẩu súng cùng phân khúc đa phần có lựa chọn phụ kiện giống nhau, thế nên “nhân danh sự tự do phóng tác”, người chơi có thể độ súng đến mức xóa nhòa đặc điểm vốn có của nó và tạo nên những cỗ máy tử thần rất sướng tay nhưng đồng thời cũng phá game vô độ. STG44 và MP40 hạ địch bằng hai phát ở mọi khoảng cách, Double Barreled Shotgun hai tay, hai súng với hồng tâm chiếm 30% màn hình nã mọi kẻ thù chỉ bằng một phát duy nhất, Combat Shotgun kèm đạn lửa… hoàn toàn khiến M4A1 và 725 của bản game 2019 chắp tay gọi bằng cụ!

Vấn đề của hệ thống Gunsmith nằm ở chỗ Call of Duty: Vanguard không buộc người chơi phải đắn đo giữa các phụ kiện khác loại, không cần phải hi sinh ống ngắm để lấy bao tay cầm, mà giờ đây lựa chọn của bạn chỉ đơn thuần là chọn giữa ống ngắm A/B/C/D, chọn bao tay cầm A/B/C/D, chọn nòng súng A/B/C/D.

Một khẩu súng với 10 phụ kiện cho dù nó có bao nhiêu khuyết điểm đi chăng nữa vẫn sẽ luôn vượt trội hơn phiên bản “trống trơn” của nó, trừ phi bạn cố tình chế ra khẩu súng kỳ quặc nhất có thể.

Nó tạo nên rào cản lớn giữa người mới chơi và người chơi lâu dài khi những khẩu súng cấp 1 không có cửa tranh tài với súng cấp 70, cũng như quá nhiều phụ kiện trong game được làm ra để rút ngắn thời gian hạ địch (“Time to Kill” – TTK), vốn đã ngắn trong bản game 2019, nay còn ngắn hơn trong Call of Duty: Vanguard.s

Không chỉ có nòng súng tăng tốc độ bắn và vận tốc đạn, mà trò chơi còn có cả các loại Proficiency giúp bắn vào ngực nhưng gây sát thương headshot và tăng độ chính xác của viên đạn đầu mà hoàn toàn không hề có khuyết điểm bù trừ nào.

Các cuộc đấu súng của Vanguard không phải là cuộc tranh tài giữa ai bắn súng tốt hơn, mà nó thực chất đo lường phản xạ của bạn và tỉ thí xem ai có khẩu súng phá game hơn. “Tỉ thí” sao được khi mà bạn bị bắn hạ trong 0.3 giây và chẳng thể nào phản ứng nổi?

Phần còn lại của Multiplayer quen thuộc đến mức đáng chán. Các lựa chọn “nhịp độ” (Combat Pacing) được phân thành ba loại Tactical – Assault – Blitz thực chất chỉ đo lường xem bản đồ có bao nhiêu người chơi tổng cộng, cốt để phục vụ các tay súng muốn có mục tiêu xuất hiện trước hồng tâm mỗi 2 giây để ăn mạng dễ dàng, hơn là di chuyển thông minh và làm quen với các bản đồ.

Hệ thống Killstreak đáng chán về số lượng khi không hề có loại Killstreak máy bay nào cho phép bạn trực tiếp điều khiển. Trò chơi cũng bỏ quên một số thay đổi nhỏ nhưng hữu dụng trong Black Ops Cold War, như gán Field Upgrade vào hẳn Loadout, đổi ngọn cờ bé tí trong chế độ Domination thành hẳn một khu vực nhỏ để người chiếm điểm dễ phòng thủ hơn, hay thậm chí là cả tính năng “Ping” học tập từ Apex Legends.

ZOMBIES: “HẾT MÁU”!

Thật khó để nói nhiều về phần chơi Zombies, bởi thực ra nó… chẳng có gì để nói cả!

Der Anfang là màn chơi mới pha trộn một số các cơ chế từ các chế độ chơi như Outbreak và Onslaught trong Black Ops: Cold War vào bản đồ cổ điển. Nó khá thú vị trong lần chơi đầu. Từ khu vực trung tâm thuộc bản đồ Red Star, trò chơi cho bạn dịch chuyển bạn tới các địa điểm khác (một trong số chúng, bất ngờ thay, chính là Shi No Numa từ Black Ops 1) để thực hiện các nhiệm vụ đơn giản như hộ tống một cổ tượng trôi lơ lửng, bảo vệ một viên ngọc (cũng trôi lơ lửng), và bắn càng nhiều zombie càng tốt trước khi hết giờ.

Hoàn thành chúng và bạn có thể kích hoạt các bệ Covenant chứa những kỹ năng như hồi máu khi đập zombie bằng báng súng, hoặc đỡ đồng đội dậy nhanh hơn.

Nếu như nó nghe có vẻ… khô khan hơn chế độ Zombies thông thường thì bạn không nhầm đâu. Der Anfang hiện tại không có “Easter Egg” (mạch truyện chính), không có các vũ khí Wonder Weapon như Ray Gun, kể cả súng đã được nâng cấp Pack-a-Punch cũng chẳng có camo riêng. Hiện tại nó chỉ đơn giản là chế độ Outbreak được gói gọn trong quy mô nhỏ và thực sự không mang đến trải nghiệm gì khác biệt ngoại trừ bắn zombie cho tới khi bạn… chán thì thôi.

Treyarch cho biết Easter Egg của Der Anfang (và có khả năng là các tính năng còn lại) sẽ cập bến khi mùa đầu tiên của Call of Duty: Vanguard bắt đầu vào tháng 12, và có lẽ đến lúc đó chúng ta mới thực sự có được cái nhìn tổng thể về Zombies.

Thật khó để nói nhiều về phần chơi Zombies, bởi thực ra nó… chẳng có gì để nói cả!

6.5

Call of Duty: Vanguard đánh dấu thêm một năm mờ nhạt với Zombies và một chiến dịch chơi đơn thiếu sức sống, còn phần Multiplayer bị ám ảnh với hai từ "hỗn loạn".

Thông tin

  • Call of Duty: Vanguard
  • Nhà phát triển
    Sledgehammer Games
  • Nhà phát hành
    Activision
  • Thể loại
    Hành động
  • Ngày ra mắt
    05/11/2021
  • Nền tảng
    Windows, Xbox One, Xbox Series X | S, PlayStation 4, PlayStation 5

Cấu hình tối thiểu

  • Hệ điều hành
    Windows 10 (64 bit)
  • CPU
    Intel Core i5-2500k / AMD Ryzen 5 1600X
  • RAM
    12GB
  • GPU
    NVIDIA GeForce GTX 1060 / AMD Radeon RX 580
  • Lưu trữ
    177GB
  • Thiết bị
    N/A

Cấu hình thử nghiệm

  • Hệ điều hành
    Windows 10 Pro 64-bit
  • CPU
    AMD Ryzen 5 5600X
  • RAM
    16GB
  • GPU
    NVIDIA GTX 1070
  • Lưu trữ
    Crucial P1 500GB
  • Thiết bị
    N/A
Game được hỗ trợ bởi Activision Blizzard. Chơi trên PC.

Tác giả

Abydon Belegarssøn

“Happiness can be found even in the darkest of times, if one only remembers to turn on the light.” - Albus Percival Wulfric Brian Dumbledore. ᚠᚢᚦᚨᚱᚲᚷᚹᚺᚾᛁᛃᛇᛈᛉᛊᛏᛒᛖᛗᛚᛜᛞᛟ

Thảo luận