Shinobi: Art of Vengeance – Với nhiều game thủ thế hệ 8x, đầu 9x, những tựa game gắn liền với tuổi thơ trên các hệ máy băng hay arcade có lẽ là những tựa game đáng nhớ nhất, nhiều kỷ niệm khó phai nhất và là những cái tên sẽ sống mãi với thời gian, khởi đầu cho một kỷ nguyên trò chơi điện tử sau này.
Trong số những cái tên nổi tiếng thời kỳ đấy hẳn không thể không kể đến Shinobi, dòng game về “ninja báo thù” rất được ưa chuộng nhờ cách chơi thú vị và khắc họa thế giới nhẫn giả (ninja) vô cùng sống động.
Tuy vốn là một thương hiệu nổi tiếng, song SEGA có lẽ chưa bao giờ biết cách khai thác đúng đắn. SEGA đã từng nỗ lực mang các phiên bản mới lên các hệ máy đời mới sau này nhưng rõ ràng không có kết quả và buộc hãng phải có một “cuộc cách mạng”, một phiên bản hoàn toàn mới với nhiều đột phá hòng tái định hình lại dòng game trong mắt thế hệ game thủ trẻ hiện tại. Shinobi: Art of Vengeance chính là phiên bản gánh nên trọng trách cao cả đấy.
Sau trailer có phần “chớp nhoáng” tại The Game Award 2023, Shinobi: Art of Vengeance có thực sự chứng minh được “vai vế” của mình sau khi phát hành vào 29/8/2025 vừa qua hay không? Vietgame.asia sẽ cùng bạn sống lại “tuổi thơ dữ dội” với đánh giá Shinobi: Art of Vengeance sau.
BẠN SẼ THÍCH

NÂNG CẤP “TUỔI THƠ”
Ngay từ khi nhấp vào biểu tượng game, nếu là một game thủ “già gân” thì hẳn Shinobi: Art of Vengeance đã gợi rất nhiều cảm giác hoài niệm khi logo SEGA xuất hiện với âm thanh “Sai-ga” rất đặc trưng vào thời đấy. Tuy vậy, để thu hút thế hệ game thủ trẻ hơn, cũng như tạo bước đà đủ vững chắc cho cả tương lai dòng game sau này thì những thay đổi hợp thời là điều cần được SEGA và nhà phát triển Lizardcube đặt lên hàng đầu.
Với kinh nghiệm từng có với Streets of Rage 4, Lizardcube có vẻ biết họ cần làm những gì để mang đến Shinobi: Art of Vengeance một trải nghiệm thõa mãn nhất.
Đầu tiên và là điểm sáng chói nhất của Shinobi: Art of Vengeance chính là hệ thống chiến đấu không quá phức tạp nhưng rất có chiều sâu của game.

Shinobi: Art of Vengeance không cố gắng để trở thành một tựa game hành động chặt chém với hàng tá combo túa lua khắp màn hình mà thuần giữ lại nét vừa “cổ điển” mà vẫn đủ mới để phù hợp với thị hiếu hiện nay. Khởi đầu chỉ với hai đòn đánh cơ bản là chém nhẹ và chém mạnh cùng đòn phóng shuriken quen thuộc để tạo thành chuỗi combo ra đòn. Tuy vậy game không ép game thủ phải bấm chuẩn xác công thức mà vẫn có thể tạo thành một chuỗi combo dài hơi, không đặt nặng thứ tự bấm mà chỉ cần nhấn tùy theo ý thích của bản thân.
Đổi lại, khi chuỗi combo được đơn giản hóa thì một khía cạnh khác là “chiến đấu để sống sót” lại thứ khiến game lôi cuốn hơn. “Chiến đấu để sống sót” nghĩa là người chơi phải thận trọng, phải suy tính bởi độ khó của game là không hề thấp.

Địch thì đánh rất đau, cạm bẫy thì đầy đường và gần như mọi lúc người chơi đều sẽ bị áp đảo về số lượng địch đủ thể loại. Vậy nên việc làm chủ những kỹ năng di chuyển (nhảy đôi, lướt, parkour hay bám tường…) lả lướt để tiếp cận những yếu điểm trong đội hình của địch mới là thứ cần được chú ý. Mà những kỹ năng cơ bản này game cũng đã cung cấp ngay từ đầu hành trình luôn rồi.
Ngoài những chiêu thức cơ bản như một kiểu tôn trọng những giá trị xưa cũ của dòng game, người chơi vẫn sẽ có cơ hội nâng cấp và học tập thêm nhiều kỹ năng chiến đấu mới, giúp cho chuỗi combo về sau sẽ trở nên linh hoạt hơn, có thêm nhiều phương án đối phó địch hơn.

Nhưng hay ở chỗ, nếu bạn chẳng buồn nâng cấp hay học thêm chiêu thức gì cả thì vẫn có thể ung dung hoàn thành Shinobi: Art of Vengeance một cách trơn tru, chỉ với những kỹ năng cơ bản nhất mà game cung cấp.
Mỗi đòn đánh trong Shinobi: Art of Vengeance từ đòn nhẹ cho đến đòn mạnh đều cho lại một cảm giác cực kỳ đã tay, mạnh bạo và đầy uy lực! Phải nói rằng mỗi nhát chém của nhan vật chính Joe Musashi thực sự là một “liều thuốc gây nghiện”, mà mỗi lần nhảy vào một trận giao tranh đều sẽ kích thích một lượng lớn adrenaline cho game thủ, bởi chúng quá “tê tái”.
Nói không ngoa, dù có tắt luôn chế độ rung trên tay cầm thì người chơi vẫn có thể cảm nhận được độ “lực” và thỏa mãn trong mọi pha chiến đấu của Shinobi: Art of Vengeance.

Ngoài hệ thống cận chiến đầy khoái cảm, là một nhẫn giả thì nhân vật chính còn thông thạo thêm một loạt những kỹ năng nghe khá “quen tai” được chia làm hai loại: Ninpo và Shinobi Execution.
Trong đó, Ninpo được hiểu như là những nhẫn thuật dạng chiêu thức, có thể kích hoạt trực tiếp trong quá trình chiến đấu (tiêu tốn điểm kỹ năng) và người chơi có thể tùy ý thay thiết lập mọi lúc, mọi nơi khá là quen thuộc trong nhiều tựa game hành động bây giờ. Bảng kỹ năng Ninpo cũng sẽ được mở rộng liên tục trong quá trình phiêu lưu.
Còn Shinobi Execution thì lại đóng vai trò như một “tuyệt chiêu” đúng nghĩa. Đây là những nhẫn thuật cấp cao có khả năng “xóa xổ” hầu hết kẻ địch trên màn hình, sức công phá cực mạnh và chỉ có thể kích hoạt khi thanh cuồng nộ của người chơi được làm đầy.

Tuy không phải là một tính năng mới, nhưng hay ở chỗ người chơi có thể gắn tối đa tận 4 chiêu Shinobi Execution chứ không bị gói gọn chỉ trong một chiêu. Nếu kết hợp cùng 4 Ninpo và loạt chiêu thức căn bản nói trên thì khả năng biến hóa liên tục trên chiến trường lại càng khiến hệ thống chiến đấu của Shinobi: Art of Vengeance có nhiều chiều sâu và đa dạng hơn bao giờ hết.
Bạn muốn chơi theo kiểu đơn giản, cơ bản nhất? – Cứ bấm nhồi lặp đi lặp lại và bạn hoàn toàn có thể “phá đảo game” chỉ với chừng đấy kỹ năng. Bạn muốn những trận thư hùng biến hóa đầy ảo diệu? – OK, có luôn. Không gò bó, không quá khó khăn nhưng tính thử thách thì không hề thiếu.
Chủ yếu những thử thách của game không cố gắng tạo nên một “rào cản” khó nhằn để giữ chân game thủ, mà độ khó chỉ dừng ở mức trung bình nếu chỉ đi màn chơi một cách chính tuyến. Nhưng nếu là một game thủ thích khám phá, lục lọi khắp mọi ngóc ngách thì những thử thách ẩn chắc chắn sẽ là “cơm thêm” vô cùng thơm ngon nếu bạn là một tay chơi có thực lực, và dĩ nhiên, là cả những phần thưởng hấp dẫn giúp mang đến nhiều hương vị mới trong quá trình chơi.
điểm sáng chói nhất của Shinobi: Art of Vengeance chính là hệ thống chiến đấu không quá phức tạp nhưng rất có chiều sâu của game
Tiện nhắc đến các bí ẩn, Shinobi: Art of Vengeance được thiết kế theo kiểu chuỗi màn chơi truyền thống nhưng lại có thêm một chút yếu tố Metroivania mới lạ. Mỗi màn chơi ẩn chứa rất nhiều bí mật mà game đòi hỏi những kỹ năng đặc biệt về sau mới có. Trong khi những khu vực khác tuy không đòi hỏi kỹ năng đặc biệt nhưng lại cần nhiều sự quan sát và sự khéo léo trong cách di chuyển.

Điều này giúp nâng cao giá trị chơi lại của game rất nhiều, người chơi không chỉ quay lại màn chơi cũ một lần mà có khi đến vài lần, chỉ để quét sạch hết tất cả những thứ hay ho mà nhà phát triển đang giấu. Mà mỗi lần quay lại chơi lại là một trải nghiệm mới, bởi giờ đây người chơi đã “nhà nghề” hơn, nhiều kỹ năng biến hóa hơn và độ khó cũng được đẩy lên một chút để cân bằng với những nâng cấp của nhân vật.
Ngoài ra, để giảm thiểu sự ngột ngạt vì chiến đấu liên tục, màn chơi của game cũng không thiếu những trường đoạn “đổi gió” như những màn chạy bo liên tục, giải đố, hay chiến đấu cùng đồng minh, chẳng hạn như chú sói cưng từng đồng hành cùng Joe trong bản Shadow Dancer (1989)…

CÁ TÍNH TRONG TỪNG NHÂN VẬT
Không chỉ hệ thống chiến đấu xuất sắc, vừa cân bằng giữa sự cổ điển lẫn những nâng cấp hợp thời, những đối thủ mà người chơi phải đối mặt trong Shinobi: Art of Vengeance cũng được thiết kế hết sức tốt.
Thay vì chỉ là những tên tốt thí, những kẻ lót đường để làm “bao cát” cho người chơi, thì kẻ thù trong Shinobi: Art of Vengeance có thừa sự đa dạng cả về phong cách chiến đấu, cách chúng được bố trí để khiến người chơi phải “vã mồ hôi” khi đối đầu khi chúng còn biết phối hợp và phân bổ vai trò rất hợp lý.
Rất hiếm khi người chơi chỉ được 1vs1 mà thường sẽ là “một chói một tá”. Tuy đông nhưng chúng sẽ chỉ xuất hiện theo từng đợt, không tấn công ồ ạt mà sẽ có đứa tiến, có đứa lùi, có đứa hỗ trợ và do đó chúng chừa cho người chơi một “chỗ thở” để tìm ra phương án tiếp cận.

Cách thể hiện cách chúng chiến đấu cũng rất thú vị, có thể chỉ là cách chúng “tạo tư thế” thi triển chiêu thức rất khó đỡ, cho đến việc được lồng tiếng, có phong thái toát lên một khí chất rất riêng mà khiến người chơi ấn tượng nhớ mãi.
Mà để nói ấn tượng nhất hẳn phải là những con trùm. Mỗi trận đấu trùm trong Shinobi: Art of Vengeance đều thực sự đa dạng, không hề bị lặp lại hay “trông quen quen” như bị sao chép từ một tựa game khác.
Mỗi con trùm tuy cũng đều được đầu tư xây dựng cá tính, thể hiện mạnh qua cách chúng chiến đấu lẫn giao tiếp với người chơi, dù rằng bạn chưa từng có cơ hội chạm trán chúng trước đây. Chỉ với một lần chạm mặt trong phòng đấu trùm, là quá đủ để chúng khắc vào đầu bạn sự độc đáo của chúng. Từ đó mỗi con trùm sẽ là một “mảnh ghép” giúp cho câu chuyện tổng thể dù đơn điệu nhưng lại có thêm nhiều màu sắc như một bộ truyện tranh vậy.

Không chỉ hệ thống chiến đấu xuất sắc, vừa cân bằng giữa sự cổ điển lẫn những nâng cấp hợp thời, những đối thủ mà người chơi phải đối mặt trong Shinobi: Art of Vengeance cũng được thiết kế hết sức tốt
Lấy ví dụ như con trùm ma cà rồng Kijima. Đây là con trùm mà bản thân người viết thích nhất bởi sự ngạo mạn và “chất chơi” của hắn. Được thiết kế với sự tự tin thái quá của một kẻ đã sống hàng ngàn năm, bất tử nhưng thay vì lạnh lùng như một vị thần thì hắn lại được khắc họa… như một tên Yakuza ăn chơi, hào hoa, phong lưu phóng đãng với cái mồm rất thích “mỉa” nhân vật chính trong suốt quá trình đối đầu.
Nếu hoàn thành game, nhà phát triển còn “tâm lý” khi cung cấp cả chế độ chơi arcade, cũng như boss-rush, dành cho những game thủ muốn thử thách kỹ năng của bản thân.

ẤN TƯỢNG HÌNH ÂM
Nhà phát triển Pháp – Lizardcube vốn đã rất “cá tính” trong phong cách đồ họa khi mỗi sản phẩm của hãng đều là những tựa game được vẽ tay rất đẹp, giàu điểm nhấn như Wonder Boy: The Dragon’s Trap hay Streets of Rage 4, và Shinobi: Art of Vengeance tất nhiên không là ngoại lệ.
Thật vậy, khó có thể chê đồ họa của Shinobi: Art of Vengeance ở bất cứ điểm nào, bởi game quá đẹp.
Mọi khung cảnh trong game đều được các họa sĩ của Lizardcube vẽ tay hoàn toàn theo phong cách comic cổ điển, với sự chỉnh chu cao trong từng đường nét, phối màu điêu luyện và khơi dậy rất nhiều cảm xúc cho người chơi trong quá trình phiêu lưu. Cảm giác như cứ đi một lúc, người chơi đã có thể có một chiếc hình nền cực đẹp rồi!

Từ cánh đồng lau sậy bạt ngàn với tầm nhìn đến tận chân trời, tuy nên thơ nhưng lại hỗn loạn trong tiếng đao kiếm, cháy nổ dưới ánh chiều tà xa xa. Hay như khung cảnh nên thơ khi người chơi trôi dạt trên một con thuyền mà phía trước là cả một tòa thành đang lung linh trong không khí lễ hội, với đèn lồng và pháo hoa lấp lánh rợp trời.
Hoặc là sự nhếch nhác của khu chợ bến cảng đầy biển hiệu neon lập lòe dưới ánh mưa… Tất cả đều để lại những ấn tượng khó phai mà cho dù có quay lại chỉ để khám phá bí mật, cũng vẫn khiến người viết phải xuýt xoa lần nữa!

Sự ấn tượng trong đại cảnh mà các màn chơi của Shinobi: Art of Vengeance được bày ra về sau càng ấn tượng, nhiều sự hỗn loạn hơn, chết chóc hơn, vừa kế hợp hài hòa giữa văn hóa Á Đông, vừa có sự hiện đại hợp thời như trong bối cảnh của chính game vậy.
Diễn hoạt nhân vật cũng phải nói là cũng quá đỗi mượt mà, không một khung hình thừa, mọi thứ đều được căn chỉnh (timing) và thiết lập hit-box cực kỳ chính xác, không để người chơi bị cảm giác “ảo” trong các pha lên gối, xuống chỏ. Sự uyển chuyển trong diễn hoạt và phong cách truyện tranh cũng được thể hiện trong cách kể chuyện và cắt cảnh, luôn tạo được một sự thôi thúc rất mạnh.

Mảng âm thanh cũng chẳng kém khi cái chất “arcade” vẫn cuồn cuộn trong mỗi hiệu ứng âm thanh mà nó mô phỏng, mang lại một trải nghiệm vừa quen thuộc nhưng có chất lượng và độ chỉnh chu cao hơn nhiều. Lồng tiếng cũng trọn vẹn, khắc họa tốt từng cá tính của nhân vật, kể cả là những tên tép riêu.
Nhạc nền (background music) có thể nói là “tròn vai” với những bản nhạc sống động mang âm hưởng “tân cổ giao duyên”, khi kết hợp hài hòa giữa chất thể loại trap và rock mạnh trong từng giai điệu nhưng vẫn phối cùng các nhạc cụ Á Đông có màu nhạc rất độc đáo!
Một số bản nhạc ở các màn chơi cuối còn ấn tượng và cực kỳ lôi cuốn, khiến người viết như không thể dừng chuỗi chiến đấu mà chỉ muốn tiến lên liên tục mà thôi.
khó có thể chê đồ họa của Shinobi: Art of Vengeance ở bất cứ điểm nào, bởi game quá đẹp
BẠN SẼ GHÉT

MỘT CHÚT CHƯA TRỌN
Lizardcube đã làm quá tốt trong việc thiết kế lại một hệ thống chiến đấu vừa tôn trọng dòng game gốc, vừa mang đến chiều sâu hợp lý trong lối chơi, một nền đồ họa bắt mắt và những trải nghiệm phiêu lưu thõa mãn, nhưng hơi đáng tiếc bởi nếu chăm chút hơn một xíu nữa thôi Shinobi: Art of Vengeance đã có thể trở thành một tựa game hoàn hảo.
Đầu tiên, là dù nhà sản xuất bố trí nút bấm trên tay cầm rất hợp lý, nhưng lại thiết kế không tối ưu cho một số loại chiêu thức nhất định, khiến chuỗi combo khi kết hợp với các đòn này rất khó được triển khai. Nhiều chiêu thức có cách bấm rất rườm rà, lại vừa dễ nhầm sang một chiêu thức khác có cách bấm cũng na ná, chỉ khác nhau cách nhấn hay giữ nút lâu hay mau hơn một xíu mà thôi.

Điều này khiến những nâng cấp, những chiêu thức học được mà người chơi dày công đạt được lại không có “đất dụng võ” bởi lẽ việc nhấn liên tục (spam) các combo cơ bản tính ra lại còn nhanh và hiệu quả hơn là cố gắng kích hoạt chúng.
Một số Ninpo hay Shinobi Execution về sau cũng có vai trò khá nhạt, đôi khi là chẳng bao giờ được sử dụng đến, bởi công dụng và sức mạnh của chúng là không đáng kể. Bản thân người viết tuy có cơ hội sử dụng khá nhiều nhẫn thuật trong suốt quá trình chơi, cũng như thu thập tương đối đầy đủ chiêu thức, nhưng thực sự cả một màn chơi người chơi cũng chỉ có thể kích hoạt Shinobi Execution được tầm 2 lần, chủ yếu cũng chỉ là để đánh trùm hoặc quét các thử thách mà vốn thường sẽ yêu cầu mạnh về sát thương chứ không phải là yểm các hiệu các ứng bất lợi.

Cuối cùng là phần cốt truyện. Dẫu khó mà đòi hỏi một cố truyện nhiều lớp lang và có chiều sâu ở một tựa game thuần hành động và giải trí như Shinobi: Art of Vengeance. Tuy nhiên cách kể chuyện của game đại khái là quá cơ bản, quá đơn điệu, mà đến chính các diễn biến của game cũng quá tuyến tính, khá là phí hoài cho những tiềm năng mà bộ nhân vật, trùm được thể hiện quá đỗi độc đáo kia.
Có cảm giác, cốt truyện của game giống như những bộ phim hoạt hình Ninja Rùa của thể kỷ trước “xào” lại vậy.
các diễn biến của game cũng quá tuyến tính, khá là phí hoài cho những tiềm năng mà bộ nhân vật, trùm được thể hiện quá đỗi độc đáo